Vào Nhà Ta Ngồi – Chương 18

Chương 18: Không cho chị đi

 

Âm thanh bên ngoài giống như giết lợn, độc phụ La Thanh Mộng nghe vậy vô cùng hài lòng, cô lén lút từ qua khe cửa, Lý An ở bên ngoài còn đang lăn lộn, nam nữ đồng nghiệp đều bị đánh thức, bóng đèn từng cái được mở lên, các nữ đồng nghiệp nhìn thấy anh ta hai tay che chỗ đó không ngừng kêu rên liền mắng hỏi anh ta đang làm gì.

La Thanh Mộng nhìn xong liền xoay người lại, sau đó bị dọa giật mình, Thu Thư Tuyết đã tỉnh, đang híp mắt nhìn cô, cô ấy vẫn còn buồn ngủ, đi chân trần, một tay sờ má mình nhìn La Thanh Mộng đang tựa sát vào cánh cửa, mơ ngủ nói: “Chị gây họa rồi sao?”

La Thanh Mộng không thích giọng điệu này, đây là có ý gì, nói gióng như cô ấy là chị của cô vậy.

Thu Thư Tuyết thở dài khỏa thân xuống giường tìm quần áo, cô ấy nhìn qua nhìn lại một hồi, lại thấy được váy ngủ của mình mặc trên người La Thanh Mộng, cô ấy mở đèn lên, La Thanh Mộng bị ánh sáng làm chói mắt, cô nâng tay lên che bớt ánh sáng rồi chậm rãi ngồi xuống giường, Thu Thư Tuyết tìm tới tìm lui, cuối cùng ở dưới tìm được quần áo và nội y của La Thanh Mộng ở dưới tấm chăn.

Thu Thư Tuyết mặc chiếc váy ngủ gợi cảm của La Thanh Mộng lên người, sau đó cúi đầu nhìn ngực của mình, nói: “Như vậy thật không tốt lắm, bên ngoài còn có ba nam đồng nghiệp.”

La Thanh Mộng vẫn cảm thấy Thu Thư Tuyết là loại người lẳng lơ không biết xấu hổ, là loại lẳng lơ trong lẳng lơ, ở chỗ nào cũng có thể cởi được, dùng mị lực và dục vọng câu dẫn người khác.

Có đôi khi, La Thanh Mộng cũng sẽ bị cô ấy trêu chọc, thực sự cũng sẽ muốn chết.

Tiếng kêu rên bên ngoài vang lên từng đợt, phòng tắm nằm ở phía các cô, hơn nữa cả căn hộ chỉ có một phòng tắm, Lý An đau đến mức muốn cởi quần ra nhưng tất cả các nữ đồng nghiệp bị đánh thức đều đang nhìn chằm chằm anh ta, còn đồng nghiệp nam nhìn thấy tờ giấy ghi chú kia lại có vài phần kiêng kỵ không dám giúp đỡ.

Ân Tư Tư nhìn thấy tờ giấy ghi chú bị ném trên sàn nhà, nói: “Ai dán cái này a, những người ở đây chắc hẳn không ai hạ độc thủ với anh, anh mau đi tắm đi, Thư Tuyết, Thư Tuyết đâu.”

La Thanh Mộng nghe thấy giọng nói này liền mất bình tĩnh, cô nhìn Thu Thư Tuyết, lấy làm kỳ lạ nói: “Nhanh lên một chút a, bạn bè của cô rất nóng lòng thay Lý An, cô còn tìm điện thoại làm gì, mau ra xem đi.”

Thu Thư Tuyết lấy điện thoại từ dưới bàn đọc sách ra, về phần vì sao lại rơi dưới bàn, hoàn toàn là bởi vì các cô đã làm ở ngay chỗ này, Thu Thư Tuyết ôm cô lên bàn, mượn ánh sáng của đèn cảm ứng để tìm lối vào.

Bàn đọc sách cứng rắn nên không quá thoải mái, nhưng lại thuận tiện hành động.

La Thanh Mộng hừ lạnh hối thúc Thu Thư Tuyết, nhóm người này bình thường cao cao tại thượng, khinh thường người khác, hiện tại lại chật vật biết bao nhiêu.

Thu Thư Tuyết nói: “Em phải xóa video giám sát, chị muốn anh ta phát hiện là do chị làm sao?”

“Phát hiện thì thế nào?” La Thanh Mộng cảm thấy bản thân cây ngay không sợ chết đứng, người không dám ngẩng đầu nhìn thẳng phải là Lý An, cho dù đi ra ngoài PK đấu khẩu, còn chưa biết là ai sẽ thắng đâu.

Nhưng hiện tại cô quả thật không muốn ầm ĩ với Lý An, muốn cho anh ta suy đoán là cô làm rồi lại không có chứng cứ, sau đó hoài nghi liệu có phải đồng nghiệp nào đó làm hay không, khiến các đồng nghiệp bàn tán về anh ta, khiến anh ta nổi tiếng, dằn vặt chết tên đàn ông cặn bã như anh ta.

Thu Thư Tuyết không ngừng thao tác trên điện thoại, La Thanh Mộng hiếu kỳ nói: “Video giám sát còn có thể xem thông qua điện thoại sao.”

“Có thể.” Thu Thư Tuyết nói: “Còn có thể thao tác đối với các file.”

La Thanh Mộng à một tiếng, xóa đi cũng tốt, dù sao thì hành vi ấn chuông cửa của cô cũng có phần khiếm nhã.

Rất nhanh, một nữ đồng nghiệp đến gõ cửa, người đó nói: “Thư Tuyết có trong đó không, xảy ra chuyện rồi, cô mau ra xem đi.”

Thu Thư Tuyết ừ một tiếng: “Đang mặc quần áo, chờ một chút.”

Thu Thư Tuyết xóa video xong liền ném điện thoại lên giường, nhìn La Thanh Mộng một cái, La Thanh Mộng nói: “Đừng đóng kín cửa, tôi muốn nhìn xem.”

“Lỡ như bọn họ muốn vào đây…”

“Cô nghĩ biện pháp giải quyết.”

Thu Thư Tuyết nói: “Được rồi.”

Thu Thư Tuyết đi ra ngoài, bên ngoài đã trở nên hỗn loạn, không biết người nào hắt một ly nước lên quần Lý An khiến sàn nhà ướt sũng, hơn nữa còn dính đầy vết dầu, nhìn thực sự bất nhã.

La Thanh Mộng cũng rất chu đáo, lúc chạy trở vào cô đã thuận tay khóa cửa phòng tắm, Lý An căn bản không thể vào được, nên một đám người lấy nước từ trong toilet cho anh ta rửa, Thu Thư Tuyết nhíu mày hỏi: “Sao lại như vậy.”

“Không biết.” Ân Tư Tư nheo mắt nhìn Thu Thư Tuyết, nói: “Hình như có người cố ý làm như vậy, hơn nữa còn đặc biệt viết một tờ giấy.”

Thu Thư Tuyết nhìn thấy chữ viết trên tờ ghi chú, chữ của La Thanh Mộng rất đẹp, thanh tú có lực, mọi người không nhận ra nét chữ của La Thanh Mộng nhưng Thu Thư Tuyết và Lý An đều nhận ra được.

Thu Thư Tuyết hỏi Lý An: “Anh biết là ai viết không?”

Lý An đau đến há mồm thở dốc, trên mặt còn toát cả mồ hôi, tay che hạ bộ, nhìn rất bất nhã nhưng có bất nhã hay không đã không còn ai để tâm nữa, mà điều được quan tâm nhiều nhất chính là cay thành như vậy chắc là sẽ tàn phế. Lý An hận chết La Thanh Mộng, nhưng lại không thể nói thẳng là cô làm, nên anh ta đành lắc đầu: “Không biết… không rõ là ai, anh thật sự… a…”

Vừa nóng vừa rát, anh ta chỉ muốn đưa tay vào xoa.

Mấy nữ đồng nghiệp quát lớn: “Lý An Lý An! Anh kiên nhẫn một chút! Tất cả mọi người đều đang ở đây!”

“Hay là báo cảnh sát?”

“Xem video giám sát?”

Mọi người xôn xao bàn tán, lúc này mới nhớ đến việc phải mới đèn hành lang, bận rộn tới lui thật lâu cũng không giải quyết được gì. Cuối cùng là Thu Thư Tuyết nói đến trọng điểm: “Lý An, anh không đến bệnh viện sao?”

Nếu vậy, đây chính là lần thứ hai đến bệnh viện bởi vì bị thương ở chỗ đó, Lý An cong lưng nói: “Anh đi rửa sạch là được rồi, phòng tắm… anh mượn phòng tắm một chút.”

Sắc mặt của Thu Thư Tuyết không được tốt, ra vẻ trách cứ: “Không phải ai trong số mọi người làm chuyện xấu ở nhà tôi đấy chứ…”

“Không phải!” Trong lòng Lý An hiểu rất rõ, hơn một nửa khả năng là vợ cũ của anh ta làm, nhưng anh ta lại không biết La Thanh Mộng làm sao tìm đến nơi này, hiện tại cô đang ở đâu, vì thế anh ta cố nén không đề cập đến La Thanh Mộng.

“Thư Tuyết, phòng tắm…”

La Thanh Mộng cũng rất hiếu kỳ, không ngờ Lý An lúc này còn không mắng cô, cô bám lấy khe cửa nhìn lén, ánh mắt chăm chú, khóe môi khẽ cong, nhìn thấy sắc mặt sắc mặt trắng bệch nóng rát muốn nổ tung, cô không khỏi mắng thầm, đáng đời!

Thu Thư Tuyết từ phòng khách tiến vào, La Thanh Mộng lập tức lui về phía sau, không cẩn thận bật sáng đèn cảm ứng, cô nhất thời bị ánh sáng chiếu vào, Ân Tư Tư kia nhạy bén nhìn đến, La Thanh Mộng ngưng thở, đưa tay khép cửa lại.

Lần này thật sự là giấu đầu lòi đuôi rồi!

Thu Thư Tuyết đi mở cửa phòng tắm, cô ấy vặn nắm cửa nhưng làm thế nào cũng vặn không ra, cô ấy nói: “Lúc tôi ngủ còn bình thường, có ai từng vào đây không, sao hiện tại lại mở không ra.”

Lý An đã sắp không thẳng nổi sống lưng, đầu gối khụy xuống: “Có nước không, múc một thùng nước cho anh đi, cầu xin mọi người đó.”

Anh ta sắp quỳ xuống, mặt mũi gì cũng bất chấp.

“Thùng nước ở trong phòng tắm.”

“Dùng thùng rác múc nước đi.” Có một đồng nghiệp nữ đi lấy thùng rác, lại nhìn thấy tờ ghi chú kia, nên giao nhiệm vụ này cho nam đồng nghiệp, nói: “Tôi không được tiện lắm.”

Đồng nghiệp nam lại bảo Lý An tự mình đi lấy nước, nói: “Anh nhớ phải thuê người đến làm vệ sinh nhà cho Thư Tuyết, mọi người đều ngủ rất say, anh thật sự không biết là ai làm sao, vợ cũ của anh? Có phải là…”

“Không thể nào, vợ cũ của anh ấy làm sao tìm đến đây được.”

Đám người bắt đầu bàn luận, khiến nhà của Thu Thư Tuyết trở nên hỗn loạn, có mấy người giúp đỡ thu dọn, còn Thu Thư Tuyết thì đứng khoanh tay ngoài cửa gần chỗ La Thanh Mộng, Tiếu Trữ có quan hệ tốt với cô ấy đến vỗ vai an ủi: “Đừng tức giận, hôm nay là sinh nhật của cậu, đợi lát nữa để các đồng nghiệp nam về trước đi.”

Thu Thư Tuyết lạnh nhạt ừ một tiếng, ánh mắt nhìn mấy người đàn ông một cách ghét bỏ, các đồng nghiệp nam vô cớ bị xem là đồng loại với Lý An, ngẫm lại nếu chuyện này lan truyền ở công ty bọn họ cũng không khỏi khó chịu, vì vậy đều hung hăng trừng mắt nhìn Lý An.

Tiếu Trữ suy đoán: “Vẫn luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, rốt cục là ai làm.” Tiếu Trữ nhìn xung quanh, mỗi người đều có vẻ rất hoang mang, nhìn nửa ngày cũng không nhìn ra ai là sói*.

*sói: cách nói bắt nguồn từ trò ma sói, ám chỉ ma sói ẩn nấp giữa nhóm người

Thu Thư Tuyết không trả lời cô ấy, Ân Tư Tư cũng đến, cô ta hỏi: “Thư Tuyết, cô vẫn luôn ngủ sao?”

Thu Thư Tuyết gật đầu, Ân Tư Tư thở dài: “Vậy thực sự là…” Cô ta cũng vỗ vai Thu Thư Tuyết, nhìn váy ngủ trên người Thu Thư Tuyết, vẫn luôn cảm thấy không phải loại nhãn hiệu mà Thu Thư Tuyết sẽ mặc.

Dầu ớt quá cay, Lý An rửa xong cũng không thấy đỡ hơn, dưới sự thúc giục của các đồng nghiệp nữ, các đồng nghiệp nam đưa Lý An ra ngoài.

Lúc này là ba giờ sáng, bên ngoài còn tối đen, vài người đàn ông đi rồi, các cô gái còn ở lại bắt đầu bàn luận không chút kiêng dè.

“Có lẽ là gặp báo ứng, Lý An thật sự rất đáng khinh, buổi tối còn nói vợ cũ không tốt, nhưng cô ấy ngoại trừ yêu đương mù quán coi trọng Lý An thif thật sự không có gì không tốt.”

“Cũng không thể nói cô gái kia yêu đương mù quán, nếu như mù quáng sao lại nhanh chóng tỉnh ngộ ly hôn? Khả năng cao là đã phát hiện chuyện gì đó, tôi cảm thấy cô ấy ngốc ở chỗ ly hôn quá sớm mà không lột da Lý An ra.”

“Lão nam nhân ba mươi tuổi, mẹ nó, lúc anh ta và cô gái kia ở bên nhau còn không đến nỗi nào, có thể nhìn sạch sẽ một chút, hiện tại vẫn luôn cảm thấy trên người anh ta có mùi vị của đàn ông trung niên, hôm nay còn mẹ nó ngu ngốc giả vờ rộng rãi, sự thật là mua chút đồ còn phải tự thổi phồng bản thân.”

“Trước đó Lão Lục đã nói anh ta giả vờ hào phóng trước mặt phụ nữ, ở trước mặt Thuận Tử, Tiểu Lưu liền lộ bộ mặt thật, Thuận Tử nói ăn cơm ở căn tin cậu ta giành một miếng đậu hũ Lý An cũng sẽ nhớ kỹ, hôm nay ăn, ngày mai phải trả lại cho anh ta, mỗi ngày nhìn vào phần cơm của Thuận Tử.”

“Thư Tuyết, cậu đừng tức giận, khổ tận cam lai, đến lúc đó chúng ta tuyệt đối sẽ bắt anh ta trả tiền dọn vệ sinh cho cậu, hơn nữa có phải gần đây Lý An lại thông đồng với mấy thực tập sinh mới đến hay không, cẩu nam nhân ba mươi tuổi còn đi trêu chọc mấy cô gái trẻ hơn hai mươi tuổi, buồn nôn muốn chết. Ẹo…”

“Cho nên nói đến cùng là ai làm anh hùng, ra tay trừng trị lão nam nhân này một trận, ha ha ha.”

“Có sprite sao, phải uống một ngụm ăn mừng.”

La Thanh Mộng nghe rất tỉ mỉ, cô không khỏi sửng sốt, cô còn tưởng rằng những cô gái này chướng mắt cô, hiện tại phát hiện thì ra bọn họ không vừa mắt Lý An, đối với cô chẳng qua là cảm thấy đáng tiếc, cũng vì thế trong lòng cô cảm thấy thăng bằng hơn nhiều.

Khinh thường thì khinh thường đi, vốn dĩ trước đó cô rất ngốc, đầu óc có hố nên mới cho rằng Lý An là nơi quy túc.

Cô lại nghe thấy Thu Thư Tuyết mở cửa tủ lạnh, nói: “La tỷ tỷ rất tốt, làm xong thủ tục liền dọn đi, ngay từ đầu là Lý An giả vờ làm người tốt, chị ấy rất tỉnh táo, biết nấu cơm biết làm việc nhà, dung mạo xinh đẹp, tính cách dịu dàng, chỉ là chúng ta không hiểu rõ mà thôi.”

“Cũng phải, cô ấy nấu ăn rất ngon, nhưng mà Thư Tuyết, cậu quen biết cô ấy sao, cảm thấy mỗi lần đến nhà cậu đều rất thân thiết với cô ấy.”

Thu Thư Tuyết nói: “Cũng không biết có được tính là quen hay không, mua sách từng gặp vài lần.”

Lúc tục trò chuyện, vài người bên ngoài nhớ lại hình ảnh vừa rồi mà bật cười, nhưng giờ này ai cũng cảm thấy buồn ngủ, cười xong đều trở về phòng ngủ.

Thu Thư Tuyết cũng trở về phòng, La Thanh Mộng đã nằm yên trên giường, đang nhắm mắt giả vờ ngủ, Thu Thư Tuyết lên giường ôm lấy eo cô, hô hấp dừng trên cổ cô, tâm tư của  La Thanh Mộng lúc này rất hỗn loạn, cô cũng rất kinh ngạc bởi vì Thu Thư Tuyết không hề nói lời nào.

Ngủ thẳng đến mười giờ ba mươi ngày hôm sau, bàn tay của Thu Thư Tuyết lại bắt đầu mơn trớn trên người La Thanh Mộng, cô ấy dùng một loại phương thức khác đến đánh thức cô, sau đó trượt xuống dưới eo cô, cô giả vờ ngủ nhưng ngón chân lại co chặt, đồng thời cố sức mím môi.

Nữ đồng nghiệp ở bên ngoài gọi rất nhiều lần Thu Thư Tuyết mới ra khỏi phòng tiễn bọn họ ra cửa, La Thanh Mộng mở mắt ra, thả lỏng ngón chân, cô thiếu chút nữa đã không chống đỡ được.

Cô thở ra một hơi.

Lúc nãy Thu Thư Tuyết còn đặc biệt đi đánh răng, thật lạnh a.

La Thanh Mộng cũng chuẩn bị rời khỏi đây, bởi vì trong nhà Thu Thư Tuyết rất lộn xộn, cô mới không cần ở lại thu dọn tàn cục giúp cô ấy.

Nhưng Thu Thư Tuyết không trả lại quần áo cho La Thanh Mộng, sau khi cô đánh răng xong thì mở cửa phòng tắm, vọt thẳng ra cửa. Cô điều chỉnh ngữ điệu, nói: “Chuyện hôm qua có thể nói là Lý An đáng đời, tôi sẽ không xin lỗi.”

Thu Thư Tuyết tựa lưng vào cửa, ừ một tiếng, thờ ơ nói: “Chị hài lòng là được rồi.”

La Thanh Mộng muốn ra ngoài nhưng Thu Thư Tuyết lại không để cô đi, còn cản đường cô, bàn tay đặt lên tay nắm cửa.

“Cô muốn làm gì?”

Thu Thư Tuyết híp mắt nhìn La Thanh Mộng, cô ấy thầm nghĩ La Thanh Mộng đang trong kỳ nghỉ nên không cần đi làm, vậy tại sao không nhốt chị ấy trong nhà mình trêu đùa hai ngày.

 

 

 

 

Recommended Articles

1 Comment

  1. I don’t think the title of your article matches the content lol. Just kidding, mainly because I had some doubts after reading the article.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!