Vào Nhà Ta Ngồi – Chương 15

Chương 15: Không kịp phản kháng đã bị hôn

 

La Thanh Mộng đứng lên ra ngoài điên cuồng ấn chuông cửa, cô ấn xong liền vào nhà trốn sau cửa nhìn chằm chằm bên ngoài, nhưng bên ngoài không hề động tĩnh, cô đè nặng hô hấp đi ấn chuông một lần nữa.

Ánh đèn mờ tối, hành lang yên tĩnh trở nên tịch liêu, xem video giám sát vào ban đêm vẫn luôn cảm thấy rất đáng sợ, cô nhìn chằm chằm màn hình, nhưng cả đem cũng chỉ có một mình cô ra ra vào vào, bên kia không hề có động tĩnh, vì thế có vẻ biến thái chỉ có một mình cô mà thôi.

Không ai đáp lại, La Thanh Mộng phiền muộn không ngớt, cô lại bởi vì giấc mộng không cách nào quên đi mà khổ sở. Cô nhiều lần suy nghĩ, cuối cùng chỉ có thể quay về phòng tắm, một đêm này cô ngủ không ngon.

Sáng sớm đi làm, La Thanh Mộng ra cửa không khỏi để tâm căn hộ đối diện, Thu Thư Tuyết không hề có động tĩnh, cô lại cúi đầu nhìn điện thoại di động, sáng sớm bảy giờ ba mươi, chính là thời gian hai người đi làm.

Chỉ vài ngắn ngủi, cô đã quen ngồi xe của Thu Thư Tuyết, hiện tại không ngồi xe của Thu Thư Tuyết cô bắt đầu có loại cảm giác không khỏe, ngồi tàu điện ngầm lắc lư đầu óc choáng váng nói không nên lời, đại khái là xa hoa thì dễ, cần kiệm thì khó, La Thanh Mộng dự định từ hôm nay trở đi tránh xa cô ấy càng xa càng tốt.

La Thanh Mộng đọc những bài cảm nhận về ‘Cửa Hẹp’ trên mạng, không ngoài dự đoán những bài viết này đều nói Allyssa ‘giả’, La Thanh Mộng lắc đầu, không có người nào vứt bỏ tín ngưỡng tôn giáo, vứt bỏ tình yêu để nhìn Allyssa.

La Thanh Mộng cầm phấn màu, nghiêm túc viết giới thiệu cho Cửa Hẹp, cô bỏ đi phân loại ‘ngược luyến tình thâm’, viết một đoạn rất dài rất dài, cuối cùng bổ sung một câu: “Chút ấm áp cuối cùng của mùa xuân rút đi, xin hãy hôn lên linh hồn của chính mình, nó đang nỗ lực chen qua một cánh Cửa Hẹp.”

Chữ viết xinh đẹp, viết xong cô còn đọc lại một lần.

Cô ngồi sau quầy thu ngân, thỉnh thoảng nhìn về phía bảng đen, có người đi ngang qua cũng sẽ nhìn đoạn giới thiệu cô viết, nếu giao tiếp bằng ánh mắt La Thanh Mộng sẽ xấu hổ lảng tránh, nếu như người qua đường bước đến hỏi quyển sách cô đề cử ở đâu, hoặc  tự mình đi lấy một quyển đến tính tiền, cô sẽ vì thế mà kiêu ngạo mím môi, gương mặt ửng hồng.

Thần Hân đang quét dọn vệ sinh quay đầu nhìn cô, nhẹ nhàng mà bước đến, nghiêm túc nhìn vào má cô: “Chị, vì sao em cảm thấy chị trở nên xinh đẹp hơn. Trong trắng lộ hồng, dịu dàng mềm mại, hôn nhân còn có thể tẩm bổ chị sao.”

La Thanh Mộng hiện tại mỗi ngày đều sẽ thoa tinh dầu, dùng nước hoa hồng, đều mua bằng tiền của Thu Thư Tuyết, không dùng thì rất lãng phí.

Thu Thư Tuyết…

Cô khẽ nhướng mày, vén phần tóc bên tai ra phía sau.

“Chị cũng cảm thấy bản thân đẹp hơn.”

Sau đó La Thanh Mộng điều chỉnh tâm tình, im lặng làm việc, vội vàng nhập sách mới, cho đến thời gian nghỉ trưa cô mới chợt nhận ra đã vài ngày không tiếp xúc cùng Thu Thư Tuyết.

Quản lý đưa cô về một lần, còn nhiều chuyện hỏi đông hỏi tay, nói thật, ấn tượng của cô đối với quản lý vẫn luôn là nữ cường nhân, thân cao một thước sáu, ăn nói khéo léo, nhưng hai ngày nay lăng kính của La Thanh Mộng đối với cô ấy đã vỡ nát.

La Thanh Mộng suy nghĩ nếu không thì mang trái cây trả lại cho quản lý, một mình cô cũng ăn không hết, buổi tối cô tìm lý do nói có việc không thể đi nhờ xe, cô ấy suy nghĩ sâu xa chốc lát rồi trả lời một tiếng được, La Thanh Mộng thở phào nhẹ nhõm, cô rời khỏi nhà sách vô thức nhìn cửa hàng trà sữa trước mặt, nhưng không nhìn thấy Thu Thư Tuyết, mấy ngày nay cô ấy chưa từng xuất hiện, dường như cũng không đặt sách qua ứng dụng nữa.

Tháng này đã trôi qua một nửa, cô thực sự phiền muộn, hành vi của cô hôm qua chỉ giống như cạo gió, lá gan vẫn còn quá nhỏ, hôm nay nhất định phải điên cuồng ấn chuông cửa nhà cô ấy.

Ban ngày xảy ra tranh cãi với khách hàng, tan tầm về nhà trong lòng khó chịu, lúc đi ngang qua cửa nhà Thu Thư Tuyết, tâm tình của cô khó chịu mà ấn chuông cửa mấy lần, phát tiết cảm xúc trong lòng, nhất định phải đôi tra nam tiện nữa kia không được sống yên.

Ấn xong, vẫn còn một ngọn lửa phẫn nộ đang bừng cháy, cô càng muốn phát tiết lại càng bất lực, cô quy kết tất cả là bởi vì chỉ tiêu được tiền của tiểu tam, không tiêu được tiền của tra nam nên mới phiền muộn.

Cô suy nghĩ một chút, dùng ngón tay kéo mi dưới xuống, nhìn vào cameras giám sát ‘lè’ một tiếng, sau đó lại mắng một câu: “Lý An không được chết tử tế, ai không biết Lý An là tên ngốc, còn tiếp tục ở bên cạnh anh ta sẽ không có kết cục tốt.”

La Thanh Mộng phát điên xong, nghe thang máy truyền đến một giọng nữ xa lạ: “Thư Tuyết, là chuông cửa nhà cô kêu sao?”

Sau đó lại nghe một giọng nam.

La Thanh Mộng dùng vân tay mở cửa, sau khi vào nhà thì chăm chú nhìn video giám sát, chỉ thấy Thu Thư Tuyết vào nhà cùng một cô gái ăn mặc xinh đẹp, áo khoác tây trang màu vàng nhạt, tuổi độ hai mươi lăm hai mươi sáu, tương đương với Thu Thư Tuyết. Thu Thư Tuyết vừa đi về phía cửa vừa nói: “Hàng xóm.”

“Huh? Có việc tìm cậu?” Cô gái kia hỏi.

“Không biết, mỗi ngày đều ấn chuông.” Thu Thư Tuyết dùng vân tay mở cửa.

“A? Làm gì vậy? Nam hay nữ?”

Thu Thư Tuyết mở cửa, hai người cùng vào nhà, La Thanh Mộng không nghe thấy âm thanh gì nữa, nhưng gương mặt cô lại chậm rãi nóng lên.

Cho nên Thu Thư Tuyết biết là cô vẫn luôn ấn chuông cửa?

Có một loại cảm giác phẫn nộ đang lan tràn, hôm nay trên đường trở về cô còn nghĩ có phải Thu Thư Tuyết không ở nhà hay không.

Không hiểu tại sao trong lòng cô tồn tại sự phẫn nộ và hiếu kỳ đối với Thu Thư Tuyết, cũng không biết đến cùng cô đang làm gì, có lúc đầu óc sẽ đột nhiên hiện lên hình ảnh cô ấy mập mờ cùng Lý An, cô cảm thấy thật ghê tởm, đồng thời cũng khó chịu một cách kỳ lạ.

La Thanh Mộng tìm được kết quả kiểm tra sức khỏe của Thu Thư Tuyết đã đưa cô, kết quả cho thấy cô ấy không có bệnh gì, sạch sẽ. Các cô cũng chưa chân chính làm chuyện đó, nhưng đã sờ qua, hôn qua, các cô là sạch sẽ tiếp xúc.

La Thanh Mộng xem xong liền nhét trở lại, trong lúc đó cô chợt nhìn ngón tay của bản thân, đột nhiên nhớ lại ngày hôm đó trên sô pha cô đẩy Thu Thư Tuyết ra, sau đó cô ấy cắn ngón tay cô, đầu lưỡi trêu chọc đầu ngón tay, hình ảnh quá độ sắc tình… La Thanh Mộng bất đắc dĩ nhíu mày, cảm thấy có chút khó nhịn.

Bình thường cô có thể các quyển sách thảo luận về tình dục, khi đó cô không hiểu lạc thú trong đó, hôm nay nhiều lần nghĩ đến một người, nghĩ đến đôi môi của cô ấy, đầu lưỡi của cô ấy, thể xác của cô ấy, có lẽ bởi vì cô đã quá trống vắng. Cô hai mươi tám tuổi không có bao nhiêu ham muốn, nhìn thấy các loại tình tiết đắm chìm vào tình dục trong sách cũng không đồng cảm nổi, nhưng cô cũng không bài xích, bởi vì cô cũng sẽ có ảo tưởng, có khát vọng được chạm vào những lúc cô đơn.

Nhưng người đó vì sao lại là tiểu tam của chồng cũ.

La Thanh Mộng gọi điện thoại cho Lý An, sau khi ly hôn Lý An trực tiếp kéo số của cô vào danh sách đen, cho nên cô gửi lời mời kết bạn Wechat cho anh ta kèm theo lời nhắn: “Cho anh thời gian bảy ngày, nếu không trả tiền cho tôi, tôi sẽ trực tiếp đến công ty anh làm loạn, để anh mất hết mặt mũi, cũng không có cơ hội thăng chức.”

Chuẩn bị gữi đi lại cảm thấy chưa hả giận, cô viết thêm: “Ngu ngốc, tiện nhân, thái giám chết bầm, bệnh ung thư.”

“Tôi sẽ thực sự làm loạn, bản thân thôi không có tương lai thăng chức gì, không sợ để lại tiếng xấu, anh không trả tiền, tôi sẽ không cho anh sống yên ổn.”

La Thanh Mộng tự mình nấu cơm, chốc lát sau chuông cửa vang lên, cô buông chén đũa trong tay, cảnh giác đứng lên, đợi vài giây mới đến nhìn qua mắt mèo.

Quả nhiên là Thu Thư Tuyết đang ấn chuông cửa, có một cô gái đứng cạnh cô ấy, trong ánh mắt cô gái kia tràn đầy hiếu kỳ, da đầu La Thanh Mộng đột nhiên tê dại, Thu Thư Tuyết sẽ không xem lại video giám sát hành lang trước mặt người khác chứ.

Da đầu cô càng thêm tê dại.

Hai người đã có vài ngày không nói chuyện, La Thanh Mộng đặt tay lên nắm cửa, cách cánh cửa đè thấp giọng hỏi: “Chuyện gì?”

Cô không thể bình tĩnh gặp mặt đồng nghiệp này của Thu Thư Tuyết, bởi vì cô gái này đã từng gặp cô còn không nói, hơn nữa còn vừa ăn thức ăn cô nấu vừa cười nhạo sau lưng cô.

“Mượn chút đồ.” Thu Thư Tuyết nói.

“Cái gì?”

“Chén đũa, còn có nồi.”

La Thanh Mộng nhíu mày: “Cô chưa từng nghe nói sao, phòng bếp của phụ nữ ngoại trừ thức ăn và gia vị, những dụng cụ khác chỉ có thể sử dụng trong không gian của bản thân sao?”

Thu Thư Tuyết nga một tiếng.

Thu Thư Tuyết cũng không nhiều lời, dẫn theo đồng nghiệp kia xoay người trở về, lúc đang đứng trước cửa nói chuyện cùng cô gái kia thì cánh cửa đột nhiên mở từ bên trong, tra nam chết tiệt Lý An đứng ngay sau cách cửa, anh ta cười nói với Thu Thư Tuyết: “Không mượn được sao?”

La Thanh Mộng dùng sức nghiến răng, đáng hận.

Thu Thư Tuyết ừ một tiếng : “Phiền hà.”

Lý An nở nụ cười dịu dùng đáp lại: “Để anh đi mua.”

“Không cần thiết mua mới, rất lãng phí.” Cô gái mặc áo khoác vàng kia nói: “Không được thì gọi thức ăn bên ngoài đi.”

Lý An rất hào phóng nói: “Haiz, vậy lãng phí món ăn của đầu bếp riêng nấu rồi, là đầu biếp mà An Địch bọn họ đặc biệt mời về, nấu rất ngon. Hơn nữa chỉ chút tiền đó không tính là lãng phí, việc nhỏ thôi.”

“Được được, Lý ca thật hào phóng.”

La Thanh Mộng gần như sắp nhịn không được nữa, hào phóng, đây là hào phóng? La Thanh Mộng rất muốn lao ra ngoài vả mặt anh ta, tiện nhân nhà ngươi nếu như thật sự hào phóng, vì sao tôi đòi tiền thì không thấy anh hé răng!

La Thanh Mộng gần như muốn lập tức xông ra, nhưng lại cúi đầu nhìn bản thân, thân đeo tạp đề đầu bù tóc rối, không hề có khí thế đáng nói.

Trong lúc cô thất thần thì Lý An đã đi ra ngoài, Thu Thư Tuyết vào nhà đóng cửa lại, cô càng nghĩ càng khó chịu.

Cô đang lo lắng cái gì, cô thật không bằng những người phụ nữ mạnh mẽ hung dữ, lẽ ra lúc này nên học theo cách làm của bọn họ, trực tiếp xông lên làm hai người bọn họ mất mặt.

La Thanh Mộng cố sức nết ngón tay, cô cũng không hiểu rốt cuộc bản thân đang suy nghĩ gì, nhưng nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát vẫn không thấy Lý An trở về, vì vậy cô trở vào trong cởi tạp dề ra.

Hiện tại thời tiết ấm áp, La Thanh Mộng không ngâm bồn tắm mà lựa chọn tắm vòi sen, cô dùng hương dầu gội mình thích nhất, sau đó sấy khô tóc rồi vấn lên, hai bên trán để lại hai phần mái nho nhỏ, hơi ngửa đầu để lộ ra cần cổ trắng nõn.

Cho dù làm người đàn bà chanh chua cô cũng phải xinh đẹp, là một người đàn bà chanh chua xinh đẹp tinh tế. Tuyệt đối không thể để bản thân thua trận!

La Thanh Mộng tự an ủi bản thân không cần phải vội, cứ bình tĩnh chờ đợi.

Cô đi đắp mặt nạ, thoa serum, tô son trang điểm thì miễn đi bởi vì sẽ có vẻ quá lố, nên cô tìm son dưỡng dành cho mùa đông, bôi lên một chút rồi mím môi, bản thân cô cũng có thể ngửi được mùi hương từ loại son này.

La Thanh Mộng nhìn vào trong gương, quả thật làn da như ngọc, ngọc lại trơn óng như nước, cô bóp nhẹ gương mặt, mềm mại không cần bàn cãi, nhưng cô lại bất chợt cảm thấy khó chịu không rõ nguyên do, Thu Thư Tuyết vẫn luôn khen cô, dẫn đến cô sợ bản thân tàn úa, sợ sức hấp dẫn của bản thân tan biến.

Cô đi thay quần áo, đứng giữa lựa chọn mặc chính trang hoặc là váy ngủ, cô rất có tâm cơ mà chọn cho bản thân một chiếc váy ngủ vô cùng quyến rũ, đã thế cô còn cố ý kéo thấp phần cổ xuống, để lộ ra đường cong lả lướt và đường viền ren hồng nhạt của nội y bên trong, hừ.

Khí thế mười phần.

Đêm khuya.

La Thanh Mộng nhìn màn hình giám sát, thật ra cô nghĩ chuyện trả thù một cách quá hiển nhiên nên cho rằng bản thân có thể ảnh hưởng đến tra nam tiện nữ, nhưng trên thực tế… muốn cô làm loạn trước mắt mọi người, với tính cách ngại ngùng của cô thì vẫn sẽ theo bản năng sợ hãi và lùi bước.

Đến tận lúc rạng sáng, những người trong nhà Thu Thư Tuyết đi rồi, nhưng người đi ra đều là nữ, bọn họ phất tay tạm biệt Thu Thư Tuyết, bảo Thu Thư Tuyết chơi vui vẻ.

Bọn họ cũng không đóng cửa lại, nên La Thanh Mộng nghe được rất rõ ràng, bởi vì cửa tự động không thông báo ‘đã khóa’, người rời đi đều là đồng nghiệp nữ…

Lý An tuyệt đối đang ở bên trong.

La Thanh Mộng đè nén sợ hãi, vào trong tủ lấy bình xịt dầu ớt, sau đó lại vào phòng bếp cầm một con dao.

Sau đó, cô đi đến trước cửa nhà Thu Thư Tuyết, đem giao giấu ở sau lưng, rồi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Cửa mở, Thu Thư Tuyết đứng ngay sau cánh cửa, La Thanh Mộng bị cô ấy dọa giật mình, chân theo quán tính lui lại phía sau, Thu Thư Tuyết vốn dĩ đang đứng trước cửa, nhưng nhìn thấy cô cũng không kinh ngạc mà chỉ khẽ cong khóe môi. Điều này làm cho trái tim nhảy lên đến cổ họng của La Thanh Mộng trở về vị trí cũ, chỉ bằng ánh mắt này thì cô đã biết Thu Thư Tuyết vẫn còn ý nghĩ đối với cô, thích sức hấp dẫn trên người cô. Cô chỉ có thể đề cao khí thế nhìn về phía phòng tắm ở đối diện, bên trong còn có tiếng nước, La Thanh Mộng hít sâu một hơi, trực tiếp đi về phía trước.

Thu Thư Tuyết đi ở phía trước ngăn cản cô: “Đừng như vậy.”

La Thanh Mộng trực tiếp móc dao ra, cô giận dữ nói: “Tránh ra, nếu không tôi đâm chết cô.”

Thu Thư Tuyết khẽ nheo mắt, La Thanh Mộng cầm dao đi thẳng đến phòng tắm, hôm nay nếu như Lý An không trả tiền cô sẽ trực tiếp thiến anh ta, khiến anh ta cả đời không thể giao hợp, lần trước vẫn còn quá nhân từ đối với anh ta. Có lẽ cô nên la lên, để người của cả tầng này đến xem Lý An lõa thể, sau đó quay video đăng lên trên mạng để anh ta mất hết mặt mũi.

La Thanh Mộng trực tiếp đẩy cửa ra, phòng tắm ánh đèn vàng ấm áp, hơi nước ngưng đọng trên tấm tính mờ, ngoại trừ quần áo của Thu Thư Tuyết đang treo ở bên trong thì không nhìn thấy bóng dáng của người nào khác.

La Thanh Mộng khiếp sợ, cô luôn nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, Lý An không thể nào rời đi, Thu Thư Tuyết đi theo phía sau cô, mỉm cười nhìn cô hỏi: “Chị tìm ai a, chồng cũ của chị? Hay là nhớ em, đến tìm em…” Thu Thư Tuyết quan sát cô từ trên xuống dưới, cô vừa thương vừa đẹp, trước ngực lộ ra da thịt trắng nõn, dường như cô còn bôi sữa dưỡng thể mềm mềm thơm thơm ở chỗ đó.

“Thơm quá.”

Thu Thư Tuyết nhẹ nhàng đóng cửa lại, bộ dạng muốn ngăn chặn đường lui của La Thanh Mộng, sau đó cô ấy cúi đầu, trực tiếp to gan lớn mật nhìn vào ngực của La Thanh Mộng.

Hơi nước tùy ý lan tràn, La Thanh Mộng phút chốc mặt đỏ tai hồng, hoài nghi bản thân bị trúng kế, Lý An đã chạy từ lâu, bởi vì hai người bọn họ không muốn bị cô bắt gian tại giường.

Nơi này nhất định không thể ở lâu, cô giơ con dao lên: “Tránh ra, tôi đang cầm dao!” Cô hung thần ác sát nói, phòng khách đột nhiên vang lên giọng nói: “Thư Tuyết, khăn giấy ở đâu, còn có hồng trà…”

La Thanh Mộng trừng lớn đôi mắt, trong nhà cô ấy sao lại còn có người, còn chưa hết, sau đó lại có người tiếp lời: “Dường như trong ngăn tủ bên cạnh bàn ăn.”

“Cao quá lấy không tới, phải dùng ghế đứng lên lấy.”

“An Ca anh đến lấy đi, anh cao…”

Ngoài cửa cũng có giọng nói, mấy đồng nghiệp nữ nghi hoặc: “Đồ nướng và rượu đã mua về rồi, ai ra mở cửa đi.”

Lý An cầm khăn giấy đi mở cửa, La Thanh Mộng hít sâu, trong trong trong ngoài chỉ cách nhau một cánh cửa. La Thanh Mộng không nghĩ sẽ có nhiều người như vậy, nhưng đến cũng đến rồi, cô há miệng muốn hô lên, nhưng dây thanh vừa muốn phát ra âm thanh thì ngón tay của Thu Thư Tuyết đã đặt lên môi cô, nói: “Hôm nay là sinh nhật em, bạn bè đều đến chúc mừng. Còn có… Lý An, em đặc biệt mời anh ta đến.”

La Thanh Mộng trừng lớn đôi mắt, cô vẫn nhìn ra ngoài cửa, đầu óc nhanh chóng chuyển động, lúc này Thu Thư Tuyết nhẹ nhàng kéo tay cô xuống, ngón tay đặt trên con dao rồi khẽ đẩy ra ngoài, Thu Thư Tuyết đến gần cô một chút, cúi đầu muốn hôn chỗ đó của cô. La Thanh Mộng cảnh giác muốn che ngực nhưng lại bị cô ấy đè chặt môi.

Thu Thư Tuyết nói: “Chị đừng xúc động, có một cách tốt nhất để trả thù, chị có muốn thử không, chính là… tìm một người tốt hơn, tức chết chồng cũ, hơn nữa Lý An còn rất thích em…”

“Chuyện này liên quan gì đến tôi! Cô cách xa tôi ra một chút.” La Thanh Mộng lui lại phía sau, lưng tựa vào cửa kính.

Thu Thư Tuyết nhẹ giọng nói: “Chị buông dao xuống, chúng ta…”

La Thanh Mộng nghe được rất rõ ràng, hô hấp của cô trở nên run rẩy, không tưởng tượng được mà nhìn Thu Thư Tuyết, cô ấy đang nói chuyện ma quỷ gì, ngồi ngồi ngồi ngồi ở nơi nào.

Ngồi? Thu Thư Tuyết không phải biến thái chứ, ở đây trong ngoài còn có đầy người…

Sau đó, Thu Thư Tuyết một tay đè lên gáy cô, cô vô thức phản kháng, nhưng cũng không muốn thực sự đâm bị thương người khác, trong miệng còn muốn nói ‘dao dao dao’ nhưng môi của Thu Thư Tuyết đã phủ xuống, những lời muốn nói nghẹn lại trong cổ họng, cô không kịp phản kháng đã bị hôn.

 

 

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!