Vào Nhà Ta Ngồi – Chương 31

Chương 31: Mời ăn quả vải

 

Thu Thư Tuyết rất thích nói hưu nói vượn, hiếm khi cô ấy biết chừng mực, lúc Thần Hân đến gần, cô ấy rất nghiêm túc cầm lấy quyển 《Lan Ba Thi Tập 》, giả vờ giả vịt lật xem.

Thu Thư Tuyết muốn thể hiện bản thân có tố chất cho nên lại điên cuồng mua sách, cô ấy giống như một thương buôn, tốt xấu hết thảy đều mua, bất chấp có phù hợp với sở thích bản thân hay không.

La Thanh Mộng không cho phép cô ấy mua: “Cô đã thuộc bài thơ trong đó, nhất định đã có quyển sách này rồi.”

“Cô không nên mua lung tung…”

“Được.” Thu Thư Tuyết cũng rất nghe lời.

La Thanh Mộng dẫn Thu Thư Tuyết đi lấy sách, hai mươi lăm quyển, hai người chia nhau ôm xuống lầu bỏ vào trong xe sau đó đi ăn thịt nướng.

Thu Thư Tuyết ngồi xuống cầm gấp nướng thịt, La Thanh Mộng cũng không biết phải nói gì, cô rất muốn nghe cô ấy vì sao lại thích cô, nhưng làm thế nào cũng không hỏi ra miệng được.

La Thanh Mộng ăn một ít thịt, sau đó uyển chuyển nói: “Người trong công ty cô rất lạnh nhạt.”

Thu Thư Tuyết gật đầu, đưa bánh puding mới mang lên cho cô, nói: “Thật ra người trên thế giới này đều rất lạnh nhạt, nhưng em thích chị, nên cảm thấy thế giới này vẫn còn một chút dịu dàng.”

La Thanh Mộng bình tĩnh ‘ách’ một tiếng, trong lòng lại đang nói thầm: “Cô nói mau, nói vì sao cô lại thích tôi.”

Đợi nửa ngày Thu Thư Tuyết cũng chưa nói, cô cúi đầu ăn thịt đã nướng chín, có chút nóng nên lại ăn một miếng bánh puding.

“Chén đũa buổi sáng đã rửa chưa?”

“Đã cho vào máy rửa chén rồi.” Thu Thư Tuyết nói.

Các cô tiếp tục ăn, bàn bên cạnh có lẽ là một đôi bạn thân, họ vẫn luôn thảo luận chuyện xem mắt, cô gái thấp hơn khổ não nói: “Đều rất tốt, thực sự đặc biệt tốt, nhưng vóc dáng không cao, thật là khó chịu, thấp hơn so với tất cả mấy người em họ của mình.”

“Vậy thì đồng ý đi, cao hơn cậu là được rồi, chiều cao như cậu nói mình thấy cũng ổn rồi, có lẽ là người phía Nam.”

“Nhưng mình là người phương Bắc, mình thấp là do đột biến gen, anh trai mình cao một mét tám, em trai mới vừa trung học đã cao một mét bảy mươi lăm…”

La Thanh Mộng nghe xong một hồi liền tiếp tục ăn uống, phần ăn hai người nhưng ăn hồi lâu vẫn còn lại không ít.

Sau khi ra khỏi nhà hàng, La Thanh Mộng đi mua hai ly trà sữa, La Thanh Mộng không thích uống ngọt, mà chỉ thích hương vị của trà, một ly của cô chỉ có ba phần ngọt.

Ly còn lại năm phần ngọt.

Thu Thư Tuyết đột nhiên nói: “Đối với vấn đề các cô gái bàn bên cạnh nói, chị có suy nghĩ gì.”

“Có thể có suy nghĩ gì…” La Thanh Mộng thấp giọng nói: “Không nên nhiều lần nhân nhượng, một lần nhân nhượng sẽ dẫn đến vô số lần khác, thời gian lâu dần sẽ dễ dàng tạm chấp nhận, đánh mất tiêu chuẩn ban đầu của bản thân đặt ra.” Hiện tại cô cảm thấy bản thân đang nhân nhượng quá đáng, hơn nữa còn không khống chế được mà không ngừng nhân nhượng… thật kỳ lạ.

Hai người đi dạo cửa hàng đồ ngọt, chọn một chiếc bánh kem quả đào, sau đó mua hai chiếc bánh chocolate.

Hai người ăn món gì cũng không thích quá ngọt, Thu Thư Tuyết không có thẻ hội viên của cửa hàng, nên lúc đi quét mã thanh toán La Thanh Mộng ngăn cản cô ấy, để nhân viên cửa hàng quét mã thanh toán của cô.

“Chị mua cho em sao?” Thu Thư Tuyết biết rõ còn cố hỏi.

La Thanh Mộng không trả lời, Thu Thư Tuyết lại nói: “Nếu chị nói ra, em sẽ càng vui vẻ hơn.”

La Thanh Mộng gật đầu.

“Phải.”

Thu Thư Tuyết vô cùng hài lòng nên lại đi dạo không ít chỗ, cứ thế đi đến bốn giờ chiều, cuối cùng Thu Thư Tuyết dẫn cô đến phòng tắm hơi, nói một cách sắc tình chính là tắm chung.

La Thanh Mộng là người phương Nam, trong trí nhớ của cô, những nơi như phòng tắm hơi luôn mang một chút gì đó không đứng đắn, Thu Thư Tuyết nói: “Chúng ta ngâm mình, không kỳ cọ.”

La Thanh Mộng không hiểu vì sao Thu Thư Tuyết muốn đến nơi đó, trong nhà cô ấy có bồn tắm lớn, hai người ngâm mình trong bồn tắm sẽ càng thoải mái hơn. Lúc các cô bước vào, nhìn thấy những người bên trong khỏa thân đi tới đi lui, thị giác của La Thanh Mộng gặp phải đả kích, không dám nhìn thẳng mà chỉ cúi đầu đi vào.

Thu Thư Tuyết thuê một phòng riêng, bên trong có hồ tắm, sau khi cất đồ đạc vào tủ blocker, Thu Thư Tuyết bắt đầu cởi quần áo rồi đi vào trong, còn La Thanh Mộng vẫn chậm chạp đứng chỗ tủ quần áo.

La Thanh Mộng cởi xong cũng đi vào trong, cô không dự định tắm cùng một chỗ với Thu Thư Tuyết, hồ nước hình chữ nhật, cô ngồi xuống đối diện Thu Thư Tuyết, Thu Thư Tuyết nói: “Chị đến đây để em nhìn xem.”

La Thanh Mộng thầm nghĩ những lời cô ấy nói hôm qua không phải nói đùa, vì thế không được tự nhiên nói: “Vì sao lại chọn chỗ này… tôi không muốn.”

“Em chỉ muốn nhìn xem có bị thương hay không, hôm nay em có chừng mực.”

La Thanh Mộng vốn dĩ không dự định để ý đến Thu Thư Tuyết, nhưng cô ấy gọi một tiếng ‘chị’, vẻ mặt cũng rất đáng thương, La Thanh Mộng đứng dậy đến bên cạnh cô ấy, hai tay chống hai bên đùi, Thu Thư Tuyết nói là muốn kiểm tra nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn thẳng vào mắt cô.

Thu Thư Tuyết nắm tay cô, cô liền xoay người chuẩn bị bỏ đi, nhưng Thu Thư Tuyết lại ôm eo kéo cô ngồi lên đùi cô ấy, bọt nước bắn tung tóe.

La Thanh Mộng đoán được cô ấy sẽ như vậy, nhưng chỉ mím môi không giãy dụa, Thu Thư Tuyết hôn nhẹ lên môi cô, nói: “Xin lỗi chị… đã làm chị bị đau.”

La Thanh Mộng vốn dĩ muốn chỉ trích cô ấy, lên án cô ấy, nhưng ánh mắt dừng trên người cô ấy, lời đến bên miệng lại biến thành: “Không sao cả.”

“Vốn dĩ chỉ muốn cùng chỉ thể nghiệm bầu không khí của văn học Nhật Bản… chính là mùa đông, suối nước nóng, hoa tuyết, những loại cảm giác này.”

“Mùa đông đã qua rồi.”

“Đúng vậy, em đã chờ đợi suốt mùa đông.”

Trong lòng La Thanh Mộng chua xót, ngón tay của Thu Thư Tuyết chạm nhẹ vào cô, ánh mắt vô cùng vui vẻ: “Lớn thật nha.”

La Thanh Mộng còn chưa lên tiếng Thu Thư Tuyết đã hôn lên môi cô, La Thanh Mộng ngồi trong nước, trong tư tưởng là muốn từ chối nhưng thân thể lại thuận theo ngồi trên đùi cô ấy, ôm cổ cùng cô ấy hôn môi.

Trước đây La Thanh Mộng vẫn luôn không được tự nhiên, nhưng thật ra cô cũng rất giỏi hôn môi, Thu Thư Tuyết lại giống như đang chơi búp bê, yêu thích muốn chết, nên chỗ nào cũng muốn hôn.

Có thể vì quá hổ thẹn, thâm tâm luôn muốn bù đắp nên lúc bị Thu Thư Tuyết hôn đến hai má đỏ bừng rồi nhẹ nhàng thì thầm bên tai cô: “Có phải chị muốn làm rồi không?” La Thanh Mộng cố nén xấu hổ mà gật đầu lấy lòng cô ấy.

Thu Thư Tuyết không biết đây có phải là chủ động quyến rũ hay không, nhưng xác thực đã quyến rũ được cô ấy, nhưng cô ấy còn chưa biết đủ: “Chị chủ động hôn em, ôm em chặt một chút.”

La Thanh Mộng dán sát vào cô ấy. Vô cùng nghe lời, vô cùng chủ động.

Ngâm tắm một giờ đồng hồ, hai người đều sắp không chịu nổi La Thanh Mộng mới bò ra khỏi hồ, thất tha thất thểu đi mặc quần áo, lúc đi ngang qua khu có dịch vụ chà lưng, người ra vào không ít, hẳn là trải nghiệp không tồi, La Thanh Mộng chủ động hỏi Thu Thư Tuyết: “Cô có muốn đi chà lưng một chút không?”

Thu Thư Tuyết mỉm cười nhìn cô: “Chị chưa từng thử qua?”

La Thanh Mộng gật đầu: “Nếu như cô muốn đi, thì đi thôi.”

Thu Thư Tuyết nói: “Chà lưng chính là sẽ có hai bác gái kỳ cọ từ đầu đến chân cho chị, tất cả bộ phận đều sẽ bị nhìn thấy, ngực a, chân a, đều không bỏ qua.”

“Không mặc nội y sao?” La Thanh Mộng kinh ngạc,

Thu Thư Tuyết gật đầu: “Là chà lưng, nếu mặc nội y thì làm sao chà.” Cô ấy còn nói: “Em rất muốn chà cho chị, chúng ta cùng đi đi.”

La Thanh Mộng nào dám cho người khác nhìn, thân thể của cô đầy dấu viết đáng xấu hổ, vì thế cô bước nhanh về phía trước, Thu Thư Tuyết đuổi theo nhẹ giọng hỏi một câu: “Đi không? Chị, em muốn đi.”

La Thanh Mộng biết cô ấy cố ý, hít sâu một hơi nói: “Được, tôi đặt phòng cho cô, cô chà một mình đi, để cho người khác nhìn cả người cô đi.”

Nói xong, cô muốn rất tức giận bỏ đi.

Thu Thư Tuyết nói: “Chị hôn em một cái, em sẽ không đi nữa.”

La Thanh Mộng không để ý đến cô ấy, lúc chờ thang máy, xung quanh không có người lại vội vàng hôn lên môi cô ấy, nhẹ giọng hỏi cô ấy muốn về nhà phải không, thật ra chính là ám chỉ cô không muốn đi khách sạn, Thu Thư Tuyết nhìn thời gian nói muốn đi xem phim.

Lần này điều là La Thanh Mộng trả tiền, lúc trở lại trung tâm thương mại mua vé xem phim, Thu Thư Tuyết hỏi: “Em có thể đăng lên nhật ký Weibo không?”

La Thanh Mộng ừ một tiếng, Thu Thư Tuyết liền nắm tay cô cùng nhau chụp một tấm ảnh, cô không rút tay ra, Thu Thư Tuyết chụp xong thì đăng lên nhật ký, La Thanh Mộng muốn xem nhưng cô ấy không cho, mà chỉ nói: “Chị đồng ý lời mời kết bạn của em, không phải sẽ thấy được sao?”

La Thanh Mộng xoắn ngón tay, không nhịn được muốn đồng ý, cô liếc nhìn điện thoại di động của Thu Thư Tuyết, không thấy được giao diện nhật ký, trái lại nhìn thấy tên của mình được ghim ở vị trí đầu tiên trong khung chat của Thu Thư Tuyết.

Cô kéo số của Thu Thư Tuyết vào danh sách đen, nhưng Thu Thư Tuyết lại không hề xóa Wechat của cô, dường như cô ấy vẫn một mực nhắn tin vào khung chat.

Lúc ở rạp chiếu phim những việc nên làm đều đã làm, xem phim xong Thu Thư Tuyết lên ứng dụng tìm khách sạn, khách sạn năm sao cách đây quá xa, mà cô ấy cũng không muốn đến những khách sạn giá rẻ ở lân cận, cảm thấy rất không sạch sẽ, hơn nữa lo lắng sẽ bị quay lén.

Trên đường trở về, Thu Thư Tuyết không tin tưởng La Thanh Mộng, sợ cô giữa đường rút lui, nên nhắc nhở rất nhiều lần, La Thanh Mộng từ lúc lên xe vẫn luôn cầm điện thoại trong tay, nghiêng đầu nhỏ giọng nói: “Biết rồi.”

Thật vất vả chờ đến lúc đèn đỏ, Thu Thư Tuyết nghiêng đầu nhìn xem cô đang làm gì trên điện thoại, nhưng điện thoại của cô lại giấu rất kỹ.

Thu Thư Tuyết hỏi: “Quản lý lại tìm chị nữa sao?”

“Cô quan tâm nhiều như vậy…”

“Chị, chị dữ với em.”

La Thanh Mộng mím môi, giọng nói nhẹ nhàng: “Không phải nói chuyện với chị ấy, tôi chỉ đang xem một số thứ.”

“Xem thứ gì?”

La Thanh Mộng không tiện nói ra, cô chỉ tùy tiện lên mạng tìm kiếm xem nhân thê nên làm thế nào chủ động quyến rũ người khác, nhưng thông tin trên mạng được quản lý rất chặt, cô tìm không ra thứ gì đáng tham khảo, cho nên chuyển sang tìm kiếm một số truyện tranh.

Cô cũng không giỏi trong việc này…

Đèn xanh, Thu Thư Tuyết tiếp tục lái xe đến khu chung cư, La Thanh Mộng bảo dừng, cô muốn đi siêu thị mua một vài thứ.

Thu Thư Tuyết lái xe đến trước cửa siêu thị, La Thanh Mộng đi vào mua một số quả vải và dâu tây, cô hỏi Thu Thư Tuyết muốn ăn gì, Thu Thư Tuyết đột nhiên tâm tình không tốt, hỏi: “Chị muốn đi trả tiền sao?”

La Thanh Mộng ừ một tiếng.

Lúc xếp hàng tính tiền, Thu Thư Tuyết thấp giọng nói: “Thật giống như muốn phân rõ giới hạn với em, nên mới đặc biệt mua cho em rất nhiều thứ.”

“Không, chỉ là tôi muốn ăn.”

“Nên cũng một một ít cho cô.” La Thanh Mộng hỏi: “Cô thích dâu tây hay trái vải.”

Thu Thư Tuyết thuận miệng nói thích trái vải, tính tiền xong, Thu Thư Tuyết đứng trước cửa một lúc, bình thường cô ấy thích mặc áo sơmi cùng quần dài, lúc này tay không tiện cắm vào túi quần nên tay này ôm lấy tay kia, bị La Thanh Mộng lôi kéo: “Đi thôi.”

Siêu thị nằm ở cổng chính của khu chung cư, Thu Thư Tuyết lái xe đến cổng sau để vào bãi đổ xe, sau đó hai người đi thang máy lên lầu.

Lúc đến trước cửa Thu Thư Tuyết chuẩn bị nhập mật mã thì có điện thoại, là chú của cô ấy gọi đến, cô ấy không mang tai nghe, âm lượng cũng mở rất lớn. Cô ấy quay đầu đọc mật khẩu cho La Thanh Mộng, để La Thanh Mộng mở cửa.

Đầu bên kia chú cô ấy nói: “Lý An đã bị đưa đến đồn cảnh sát, chuyện này vẫn phải xử lý, cậu ta chụp lén không ít người, có mấy người trong văn phòng các cháu, đa số là thực tập sinh. Được rồi, vợ cũ của cậu ta…”

Trái tim La Thanh Mộng nhảy lên, Thu Thư Tuyết cũng nhìn cô một cái, chú của Thu Thư Tuyết còn đang nói: “Cô ấy nói cháu bị chụp lén không ít, chuyện này xem cháu muốn làm thế nào, tính chất của sự việc cũng khá nghiêm trọng, có thể sẽ bị tạm giam, công ty đã quyết định sa thải cậu ta.”

La Thanh Mộng mím môi, cô mở cửa, Thu Thư Tuyết đi vào đổi dép lên, nói: “Cháu sẽ đến công ty gặp chú nói chuyện sau.”

“Cháu và vợ cũ của Lý An là hàng xóm?” Chú của Thu Thư Tuyết đột nhiên hỏi.

Thu Thư Tuyết nói: “Cháu muốn phát triển xa hơn nhưng hình như chị ấy…”

La Thanh Mộng nhìn chằm chằm vào Thu Thư Tuyết, tâm tình trở nên nóng nảy, Thu Thư Tuyết chậm rãi nói: “Hình như chị ấy còn đang suy xét.”

Chú của cô ấy ‘à’ một tiếng, lại nói: “Có cơ hội cùng nhau ăn một bữa cơm đi.”

Thu Thư Tuyết cúp máy, La Thanh Mộng trực tiếp đi vào phòng tắm, Thu Thư Tuyết tiện tay đặt điện thoại trên ngăn tủ.

Thu Thư Tuyết cầm túi đồ mua từ siêu thị, mang trái vải đặt vào tủ lạnh, sau đó lại lấy một ít đi rửa.

Thu Thư Tuyết có một phòng chứa quần áo, bên trong có một chiếc gương rất lớn. Cô ấy rửa trái vải và dâu tây xong thì vào phòng chứa quần áo, không thấy La Thanh Mộng, liền nhẹ giọng nói: “Chị, chị phải chủ động một chút.”

La Thanh Mộng lên tiếng, nói: “Cô tắt đèn đi.”

Thu Thư Tuyết nói: “Em muốn nhìn chị quyến rũ em một cách rõ ràng.”

Bên trong không có giọng nói, Thu Thư Tuyết suy nghĩ vài giây rồi đặt đĩa trái cây trên bàn trà, rút khăn giấy tùy tiện lau tay rồi tắt đèn, phòng khách thoáng chốc tối đen, chỉ còn lại ánh đèn hắt ra từ trong phòng tắm.

Thu Thư Tuyết đi về phía sô pha, chờ xoay người xoay người ngồi xuống La Thanh Mộng mới ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ mặc đồ lót.

Bởi vì dáng người đầy đặn, bộ đồ lót khêu gợi có vẻ rất mỏng rất nhỏ, hô hấp của Thu Thư Tuyết nóng lên, cho dù lúc ở trong phòng tắm hơi cũng đã tạm thời giải khát một lần.

La Thanh Mộng đi rất chậm, cô không ngồi trên sô pha mà quỳ gối trên tấm thảm, gương mặt ửng hồng, cô lột một quả vải, đặt nó lên đầu lưỡi rồi đưa về phía trước.

Thu Thư Tuyết vẫn ngồi bất động nhìn cô, La Thanh Mộng vô cùng bối rối, đầu lưỡi cuốn lấy quả vải ăn vào trong miệng, hai tay đặt ở trên đùi cũng xấu hổ siết chặt, nói: “Đặt ở trong miệng đúng là… có chút bẩn.”

Thu Thư Tuyết chẳng qua bị sự ‘chủ động’ của cô làm kinh ngạc, một câu ‘không phải’ nghẹn trong cổ họng, La Thanh Mộng cảm thấy xấu hổ vô cùng, rồi lại run rẩy lột một quả vải, ngón tay hoàn toàn bị dính ướt.

Lần này cô không đặt ở trong miệng để đút cho Thu Thư Tuyết nữa, mà đặt ở trên ngực, cô dùng hai tay nâng ngực, khẽ nâng người đưa quả vải đến bên môi Thu Thư Tuyết: “Mời ăn quả vải.”

 

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!