Vào Nhà Ta Ngồi – Chương 3

Chương 3: Chị thật xinh đẹp

 

Bóng đêm yên tĩnh, Thu Thư Tuyết phong tình vạn chủng.

Lời nói ra tựa như sóng lớn, La Thanh Mộng không xác định bản thân có nghe lầm hay không, cho đến khi Thu Thư Tuyết lặp lại một lần nữa.

“Vào nhà em làm nha.” Thu Thư Tuyết chớp mắt, đáy mắt có chút ánh sáng, lúc nói chuyện nghe thế nào đều giống như say rượu làm nũng.

“Chị.”

Cô lặp lại vài lần, thịnh tình mời mọc.

“Vậy dựa vào cái gì vào nhà cô ngồi! Tại sao không vào nhà tôi ngồi?” La Thanh Mộng hỏi ngược lại, tâm tình có chút kích động, cô chịu không nổi trước vẻ yếu thế của người khác, như thể những tổn thương của cô chỉ là việc râu ria.

Cô trừng mắt nhìn Thu Thư Tuyết, muốn đóng cửa lại nhưng bàn tay của Thu Thư Tuyết đã nhanh chóng giữ cửa ngăn cản động tác của cô.

Đôi mắt của Thu Thư Tuyết đảo qua trên người cô, khởi điểm còn mang theo hàm ý mơ hồ, sau đó cô ấy nhẹ giọng giải thích: “Căn hộ này em đã vào rất nhiều lần, dù sao bọn em cũng là hàng xóm.”

Nói như vậy nghe rất có đạo lý, La Thanh Mộng không phản bác nhưng vừa nghĩ đến Thu Thư Tuyết thường dùng phương thức này gõ cửa nhà hàng xóm, cô lại cảm thấy rất kỳ quái.

“Chị không muốn vào nhà em xem thử sao?” Thu Thư Tuyết hỏi lại: “Làm quen hoàn cảnh.”

Lúc đầu Thu Thư Tuyết còn mời cô đến nhà mình chơi, nhưng La Thanh Mộng tính tình hướng nội, Thu Thư Tuyết trong mắt cô là thành phần tri thức nên cô không tiện giao du, cho rằng Thu Thư Tuyết chỉ mời xã giao, nếu như nếu như cô cho là thật thì sẽ rất xấu hổ, vì thế mỗi lần đều không xem là thật.

Hiện tại… cô thật sự có một chút hiếu kỳ. Muốn bắt gian, muốn tìm chứng cứ, muốn chứng minh Thu Thư Tuyết là kỹ nữ, muốn biết cô thua kém cô ấy ở chỗ nào, mà không phải luôn cảm thấy đối phương thuộc tầng lớp cao cấp hơn cô, muốn mắng cũng không biết mắng từ đâu.

Vì vậy, La Thanh Mộng cố sức đóng sầm cửa, sau đó đến nhà Thu Thư Tuyết.

La Thanh Mộng muốn giáo huấn Thu Thư Tuyết một phen, mới vừa vào cửa Thu Thư Tuyết đưa cho cô một đôi dép lông xù, còn dưới chân La Thanh Mộng mang một đôi dép lê rất đơn giản, ngón chân bị lạnh đến đỏ bừng, Thu Thư Tuyết dịu dàng hỏi: “Chị, máy sưởi có đủ ấm không?”

La Thanh Mộng nhanh chóng buông lỏng nắm tay.

Cô không nói lời nào mà đi vào trong nhà, bên trong không có gì đặc biệt, không gian nhìn lớn hơn so với căn hộ đối diện một chút.

Cửa vừa đóng lại, Thu Thư Tuyết trực tiếp cởi áo khoác, bên trong chỉ mặc nội y màu nude, phía trước là viền ren hơi mỏng, sau đó cô ấy cởi cả quần jean, chân trần đi lại trong nhà.

Thật không biết xấu hổ.

Thu Thư Tuyết xoay người đến trước bàn ăn lấy bình nước nóng, hỏi cô uống trà hay nước lọc. La Thanh Mộng không trả lời nên cô ấy liền rót một lý nước ấm đưa cho La Thanh Mộng, La Thanh Mộng cầm ly nước làm ấm tay, mà quần jean của Thu Thư Tuyết cũng gần như bị cởi ra, La Thanh Mộng không chịu nổi sự bất bình trong lòng mà nhìn thoáng qua, phát hiện cô ấy có cơ bụng. Tiếp tục nhìn xuống, quần lót tam giác ôm lấy thắt lưng, làm nổi bật bờ mông căng tròn, bởi vì vóc dáng thanh mảnh nên vẫn luôn cảm thấy cô ấy rất giống một nữ sinh thích làm nũng, vẫn luôn làm cho người ta sinh ra dục vọng muốn ôm vào trong ngực.

Luôn cảm thấy dường như giây tiếp theo cô ấy sẽ làm nũng, nói ‘chị em đau quá’.

Không đúng, là ca ca em đau quá.

La Thanh Mộng không khỏi nhíu mày.

La Thanh Mộng cầm ly nước, thời gian dài quá khiến ngón tay bị nóng, Thu Thư Tuyết mặc được thì cô cũng có thể mặc được, cô cũng không thua kém Thu Thư Tuyết, không phải chỉ là hở một chút, mỏng một chút thôi sao…

Thu Thư Tuyết mở một chai nước, đứng trước bồn rửa tay bắt đầu súc miệng, nghiêng đầu nhìn cô mỉm cười, sau đó nhổ nước ra rồi gọi cô: “Chị.”

“Chị?”

La Thanh Mộng hoàn hồn, Thu Thư Tuyết ngồi bên cạnh cô, khoảng cách rất gần, thậm chí cô có thể ngửi được hương bạc hà nhàn nhạt trên người cô ấy.

La Thanh Mộng mẫn cảm lui lại một chút.

“Thì ra người mới dọn đến chính là chị.”

Dường như Thu Thư Tuyết mới vừa biết La Thanh Mộng dọn đến đây, biểu hiện vô cùng vui vẻ.

La Thanh Mộng không để ý đến cô ấy, Thu Thư Tuyết hãy còn nói tiếp: “Căn hộ đối diện nói muốn cho thuê, đó là chuyện của hai ngày trước, em còn nói cô ấy đừng cho khách nam thuê. Vừa rồi trở về lại nhìn thấy cửa nhà không đóng kín.”

Sau đó cô dạy La Thanh Mộng cách đóng cửa, nói cánh cửa nhà cô phải nghe âm báo ‘đã khóa cửa’ thì mới xem như được khóa, nếu không nửa đêm sẽ tự động mở ra.

Thu Thư Tuyết nhẹ giọng hỏi: “Sao chị lại không nói lời nào?”

La Thanh Mộng không biết nên nói gì, ngón tay miết chặt miệng ly, cô hỏi: “Cô sống một mình?”

“Thỉnh thoảng sẽ có bạn bè đến chơi.”

Bạn bè?

La Thanh Mộng hừ một tiếng, cô ngồi cũng ngồi rồi, lúc này liền buông ly nước chuẩn bị về nhà, ai biết Thu Thư Tuyết đột nhiên cúi đầu, khuôn mặt của hai người gần sát, môi cũng thiếu chút nữa chạm vào nhau.

La Thanh Mộng vội vàng lui lại phía sau, ngón tay Thu Thư Tuyết đặt lên khóe môi rồi liếm nhẹ, cô ấy nhẹ giọng nói: “Chị, chị ly hôn với Lý Ca rồi sao.”

Đúng vậy.

Vừa ly hôn hôm qua.

La Thanh Mộng hừ lạnh một tiếng, biết rõ còn cố hỏi: “Liên quan…” gì đến cô.

Cô còn chưa nói xong thì Thu Thư Tuyết đã giành nói trước: “Lý An thật sự không xứng với chị.”

La Thanh Mộng cố sức mím môi, không xứng sao, cô nắm chặt ly nước, sống mũi ê ẩm, hai ngày nay cô đều mất ngủ cả đêm, bản thân không ngừng ngẫm lại mấy năm qua cô một mình cắn răng lên thành phố dốc sức làm việc, ai biết một cuộc hôn nhân thất bại đã khiến cô trở lại điểm xuất phát, cô vẫn luôn tự hỏi bản thân có phải trời sinh số phận thấp hèn hay không.

Thu Thư Tuyết đến gần, nâng ngón tay vén tóc của La Thanh Mộng, cô không kịp né tránh, lọn tóc được vén ra sau tai: “Chị là cô gái tốt nhất mà em đã gặp, biết nấu cơm, cười lên rất xinh đẹp, tính cách trầm tĩnh, là điều mà nhiều người chỉ có thể gặp không thể cầu, chị, đừng tự hạ thấp bản thân.”

La Thanh Mộng ngẫm nghĩ rất nhiều lần, rõ ràng Thu Thư Tuyết chính là người đã phá hủy hôn nhân của cô, cô ấy cũng không phải tốt đẹp gì, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy Thu Thư Tuyết có mị lực, càng đến gần càng bị hấp dẫn.

La Thanh Mộng nghĩ nhất định Thu Thư Tuyết là loại phụ nữ thông minh thủ đoạn, sau khi làm chuyện xấu còn có thể làm cho người ta cảm thấy cô ấy rất tốt đẹp.

Đột nhiên Thu Thư Tuyết nghiêng người, hai tay chống hai bên người La Thanh Mộng, La Thanh Mộng đỡ sô pha lui về phía sau, khó hiểu nhìn cô ấy: “Cô, cô muốn làm gì.”

“Vừa rồi chị hôn em một cái, rất ngọt, có thể hôn thêm một lần nữa không?”

“Tôi không hôn cô!” La Thanh Mộng hoảng loạn trừng mắt nhìn cô ấy: “Cô nói linh tinh gì đó?”

“Phải không, chưa hôn mà em đã cảm thấy ngọt như vậy rồi.” Thu Thư Tuyết mỉm cười, dường như trêu đùa cô: “Chị thực sự rất trưởng thành. Em đã bị chị hấp dẫn rồi.”

La Thanh Mộng đã hiểu được phần nào, trưởng thành mà Thu Thư Tuyết nói không phải ám chỉ tuổi tác, mà là có hàm ý khác, đó là sự trưởng thành về mặt cơ thể.

Cô bắt đầu lo lắng, đúng vậy, cô có sức hấp dẫn về mặt này, nếu không sao lại có nhiều người muốn ngủ với cô như thế.

“Chính là… giống như đào chín mộng, chị biết không?” Thu Thư Tuyết đến gần cô, mái tóc của cô ấy buông xuống, che khuất nửa bên mặt, lúc cô ấy gần kề La Thanh Mộng có thể ngửi thấy mùi rượu.

La Thanh Mộng muốn thét lên, nhưng giọng của cô rất nhỏ, cuối cùng cũng chỉ phát ra những tiếng phản kháng ‘hừ a a’ yếu ớt, Thu Thư Tuyết chậm rãi đến gần, ngón tay nóng bỏng chạm vào người cô. Không giống với Lý An toàn thân đều là mùi hôi, lúc đến gần giống như thứ gì đó đang thối rửa, ngửi vào rất buồn nôn, cơ thể Thu Thư Tuyết rất thơm,  đến gần khiến thân thể cô muốn tiết ra nước để giảm bớt nhiệt độ.

Cô đẩy tay Thu Thư Tuyết ra, nhưng đối phương lại tiếp tục chạm vào, cứ thế lặp lại nhiều lần, cuối cùng Thu Thư Tuyết nắm lấy cô tay của cô, nhẹ giọng hỏi: “Chị không muốn sao?”

La Thanh Mộng sửng sốt, cô ngơ ngác ngồi đối diện Thu Thư Tuyết, linh hồn giống như rơi vào chảo dầu dưới địa ngục rồi lại bị chiên đi chiên lại nhiều lần, cô muốn đẩy ra nhưng động tác lại chậm một nhịp, Thu Thư Tuyết đã bắt lấy thời cơ, hai tay nhẹ nhàng đẩy vai cô, La Thanh Mộng theo bản năng che mặt lại, hô hấp của Thu Thư Tuyết phả lên tay cô, muốn hôn cô: “Đừng sợ, cùng em thử xem?”

Thử… thử cái gì?

La Thanh Mộng vô cùng hoảng loạn, thử cùng một cô gái sao, sau khi cô đến thành phố lớn đã gặp rất nhiều người đồng tính luyến ái, cũng biết thành thị tương đối cởi mở, nhưng chưa từng nghĩ còn có người song tính vừa thích nam vừa thích nữ, bây giờ còn để cô gặp phải.

“Thử xem làm thế nào để ăn đào chín.”

Thu Thư Tuyết thực sự quá phóng khoáng rồi, cô ấy dẫn dắt cô dụ dỗ cô, La Thanh Mộng chống đỡ không được nữa, muốn đẩy ra rồi lại bị bầu không khí ngưng động, ngón tay của Thu Thư Tuyết nhấc làn váy của cô, chậm rãi kéo lên, sau đó cúi đầu nhìn xuống phía dưới: “… Ồ, thì ra đã chuẩn bị trước rồi, chị thật dũng cảm.”

La Thanh Mộng cảm thấy xấu hổ vô cùng, trong nháy mắt sức lực giảm bớt, thầm nghĩ biện giải cho bản thân, cô cho rằng chỉ đơn giản là vào nhà cô ấy ngồi, cho nên mới không trở vào nhà mặc thêm nội y: “Không được xem, không được xem, sao cô lại… lại đáng ghê tởm như vậy?”

“Ghê tởm sao? Chị thật đáng yêu.” Thu Thư Tuyết nhẹ giọng ca ngợi, đồng thời thu hồi ánh mắt, cô ấy nói: “Hôm nay chị cạo thật sạch sẽ nha.”

La Thanh Mộng xấu hổ vô cùng, cô dùng hai tay đè chặt làn váy, nhưng Thu Thư Tuyết lại kéo tay cô ra, cô giãy dụa thì lại bị Thu Thư Tuyết ép chặt hai tay lên đỉnh đầu.

Rất nhanh, nụ hôn của Thu Thư Tuyết đã rơi xuống.

Thu Thư Tuyết hôn cô khen cô, ôm cô dỗ dành cô, La Thanh Mộng mặt đỏ tai hồng đối diện với ánh mắt của Thu Thư Tuyết, cô cảm thấy Thu Thư Tuyết mất trí, nhưng rồi lại cảm thấy cô ấy vô cùng tỉnh táo, đôi mắt sáng ngời mang theo vẻ vui mừng khôn xiết, xen lẫn sự si mê vì cô.

La Thanh Mộng hé miệng hô hấp, không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt, cô muốn thét lên, nhưng giọng nói của Thu Thư Tuyết lại tràn ngập sự mê hoặc: “Lý An không được nữa rồi, chị còn muốn thủ thân như ngọc vì anh ta sao, chị thật hiền thục ạ, người tốt như chị ở bên cạnh anh ta, mỗi lần ngẫm lại đều cảm thấy không cam lòng.”

Lý An chính là cái gai trong lòng La Thanh Mộng, cô nói không rõ dây thần kinh nào của mình không ổn, nhưng Thu Thư Tuyết đến gần cô, cô cũng không phản kháng, thậm chí còn liên tục run rẩy, Thu Thư Tuyết hôn môi cô cũng run rẩy, Thu Thư Tuyết liếm mút môi cô, toàn thân cô lập tức mềm nhũn.

La Thanh Mộng giãy dụa, đầu óc gần như chết lặng, Thu Thư Tuyết hôn rất có kỹ xảo, khiến cô không nhịn được mà hé môi, tùy ý Thu Thư Tuyết trêu đùa đầu lưỡi của cô, khiêu khích cô, ngón tay chạm vào da thịt của cô.

La Thanh Mộng giống như một con nai bị buộc dây vào cổ, vài lần có cơ hội chạy thoát rồi lại không nhịn được tự mình đưa cổ ra cho đối phương dắt đi.

La Thanh Mộng rất tuyệt vọng, thảo nào Lý An giữ gìn Thu Thư Tuyết như vậy, Thu Thư Tuyết thực sự rất am hiểu loại chuyện này, thoáng chốc đã làm cô chìm đắm, điều này thật sự khiến cô không khỏi tuyệt vọng.

Thu Thư Tuyết cúi đầu nhìn La Thanh Mộng còn đang run rẩy, mặc cho cô ấy muốn làm gì thì làm. Cô quay đầu đi, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt ẩm ướt không dám nhìn thẳng vào cô ấy, muốn khóc muốn ngăn cản nhưng mỗi lần nghiêng đầu đều sẽ run rẩy.

Ánh mắt của Thu Thư Tuyết không được đúng lắm, La Thanh Mộng không biết cô ấy đang nhìn cái gì, không khỏi lo lắng nói: “Buông, buông ra! Cô, cô biến thái… cô có bệnh… đừng nhìn nữa.”

“Ừ, vừa rồi chị thật xinh đẹp, quá quyến rũ, nên muốn nhìn chị nhiều một chút.” Thu Thư Tuyết khen cô, từng câu từng chữ đều rất dễ nghe, nói bản thân thích ăn đào chín.

Chị từng ăn loại đào chín này chưa?

Chưa từng ăn, vậy em cho chị nếm thử?

Ngón tay của Thu Thư Tuyết chạm vào lưng cô, vẻ mặt chân thành, ánh mắt nhìn cô còn rất tham lam, dường như nhìn thế nào cũng không đủ, muốn nhìn rõ mỗi một lỗ chân lông của cô.

La Thanh Mộng vốn dĩ rất tự ti, sau khi ly hôn lại càng cảm thấy bản thân kém cõi, hiện tại bị người khác tâng bốc, cô biến thái mà cảm thấy hưởng thụ, hơn nữa cô cũng biết Thu Thư Tuyết đang nhìn cái gì, muốn che chắn rồi lại muốn cho cô ấy nhìn. Cơ thể của cô rất xinh đẹp, rất đầy đặng… cô hai mươi tám tuổi khó tránh sẽ cảm thấy trống trãi.

La Thanh Mộng rất may mắn vì hôm nay bản thân đặc biệt bôi kem dưỡng da, đắp mặt nạ, hơn nữa còn cẩn thận tẩy lông nên mới có thể hơn được Thu Thư Tuyết.

Làn da của cô trong trắng lộ hồng. Khóe mắt ửng đỏ.

Nội tâm giãy dụa rất nhiều lần, nhưng động tác lại mềm nhẹ như đánh vào bông vải, đôi mắt ngấn nước, cô lại muốn khóc rồi. Cô rất hay rơi nước mắt, tâm tình rất dễ sa sút.

Thu Thư Tuyết cúi người hôn lên khóe mắt của cô, đôi môi cường thế bá đạo xên lẫn dịu dàng lau qua mí mắt: “Hiện tại chị bảo dừng, em sẽ dừng… nếu không lúc sau sẽ càng táo bạo hơn.”

La Thanh Mộng không chịu nổi, trong lòng cô nghĩ nếu không thì cô cứ cùng Thu Thư Tuyết yêu đương vụng trộm đi, đến lúc Lý An tới bắt gian hai cô, người tức giận cũng là anh ta, rồi sau đó cô lại đá Thu Thư Tuyết đi.

Hiện tại Thu Thư Tuyết rõ ràng đã bị cô mê hoặc đến không biết phương hướng.

Nhưng mà cô không biết có phải Thu Thư Tuyết muốn ngủ với cô hay không, sau khi ngủ xong thì sẽ đá cô đi.

Hai người sao lại phát triển đến bước này.

Đôi mắt của La Thanh Mộng càng ẩm ướt, nước mắt trượt xuống từ khóe mắt, để lại một vệt nước ấm áp, Thu Thư Tuyết lập tức hôn lên mí mắt của cô, liếm đi giọt nước mắt còn đọng lại trên đó.

Trong miệng La Thanh Mộng gian nan thốt ra một chữ: “Bẩn.”

Thu Thư Tuyết dừng lại, ngẩng đầu nhìn cô.

“Sao lại bẩn? Chị xinh đẹp như vậy, chỉ nhìn thôi đã muốn cắn một ngụm.”

La Thanh Mộng bất lực nói: “Cô thật phiền.”

Nụ hôn của Thu Thư Tuyết dời xuống, sau đó dừng lại trên chiếc cằm của cô: “Chị tiếp tục khóc, khóc đến mê người như vậy, hơn nữa còn luôn run rẩy, em cũng sắp không nhịn được muốn ăn chị rồi.”

La Thanh Mộng hoàn toàn không nhịn được nữa.

Thân thể run rẩy cong lên.

Tất cả tế bào trên người đều đang nói, rất thích. Cả người cũng trở nên khô nóng.

Thu Thư Tuyết thấy được, cúi người hôn xuống, đồng thời kìm chặt hai tay La Thanh Mộng đặt lên hai vai mình, để cô có thể kéo tóc mình nhằm phát tiết, còn bản thân Thu Thư Tuyết thì cúi người giúp cô ấy xử lý mật hoa vừa tiết ra.

Đầu lưỡi khẽ cong.

Ô.

La Thanh Mộng trầm thấp hừ ra tiếng, rồi lại nhỏ giọng khóc thút thít.

Không biết tại sao, chẳng những lau không sạch mà còn càng ngày càng nhiều.

 

 

Recommended Articles

1 Comment

  1. Your point of view caught my eye and was very interesting. Thanks. I have a question for you.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!