Ta Vốn Phúc Hậu – Chương 121

Phong Dịch sau khi quan sát Bao Cốc vừa thông suốt liền rất là cảm khái phun ra một câu: “Gần ba tháng không gặp, tu luyện không tiến triển, đây là lười biếng?”

Bao Cốc trả lời: “Cho dù ta muốn lười biếng chỉ sợ cũng chỉ là hữu tâm vô lực.” Nàng hỏi: “Phong Sư Bá, ta thấy mặt ngươi có hỉ khí, nơi dùng chân của sư môn có tiến triển?”

Phong Dịch từ túi trữ vật lấy ra vài quyển da, nói: “Có mấy chỗ thích hợp xây dựng sơn môn, có ưu có khuyết.” Hắn đem quyển da nhất nhất chia cho Tử Thiên Quân cùng Bao Cốc, nói: “Sơn hình địa thế hoàn cảnh, núi non phương hướng cùng thế lực xung quanh phân bố đều tìm hiểu rõ ràng, những chỗ này điều là lựa chọn tốt để xây dựng cơ nghiệp.”

Bao Cốc xem xong ba bản đồ Phong Dịch đưa cho nàng, lại cùng Tử Thiên Quân trao đổi quyển da, lúc nhìn xong hết sáu quyển da, trong lòng đã hiểu rõ. Phong Dịch chọn những chỗ này xác thực mỗi người mỗi vẻ có ưu có khuyết. Mà địa thế đều rất thích hợp xây dựng sơn môn. Loại địa phương này thích hợp tu luyện, bọn họ để mắt, những người khác hoặc yêu tộc cũng sẽ để mắt có thể chiếm được những vị trí này đều cũng lại đại yêu có thực lực, nếu không đủ thực lực hùng bá một phương sẽ có người tu tiên thường lui tới, thậm chí sẽ xuất hiện người tu tiên dừng chân hoặc loại thị tập giao dịch mua bán.

Bao Cốc thầm nghĩ: “Xem ra người tu tiên làm ăn buôn bán không ít a. Có chỗ thậm chí hình thành với quy mô nhất định!”

Tử Thiên Quân xem tất cả quyển da, giương mắt nhìn Bao Cốc, hỏi: “Bao Cốc, ngươi có ý kiến gì không?”

Bao Cốc đưa bản đồ của nơi không có cường đại thế lực chỉ có một ít tán tu cùng người tu tiên quanh năm thỉnh thoảng lui tới hoạt động trong giao giới cho Tử Thiên Quân, nói: “Sư Công, ta tương đối vừa ý nơi này.”

Tử Thiên Quân nói: “Nói một chút lý do ngươi vừa ý.”

Bao Cốc nói: “Ta trước tiên là nói về vì sao ta không chọn địa bàn có đại yêu chiếm đóng. Thông qua Yêu Thánh, Giao Long thi ma trong thái cổ di tích, chúng ta có thể biết được yêu tu, yêu thú thực lực sẽ không kém hơn người tu tiên, thậm chí sẽ càng mạnh, chúng ta đối với yêu tộc trong yêu vực không có hiểu biết. Thực lực của đối phương cường đại như thế nào chúng ta cũng không biết, không thích hợp manh động, đó là thứ nhất. Thứ hai, người tu tiên cùng yêu tộc, cùng là sinh linh,cùng là trí tuệ cao thâm cùng tu luyện đạo hạnh, ta nhìn không ra người tu tiên có chỗ nào cao hơn yêu tộc một bậc mà có thể cướp đoạt cướp đoạt địa bàn cùng sinh mệnh của yêu tộc. Nếu đã có yêu chiếm nơi đó trước, cho dù là yêu chúng ta cũng không  thể chiếm chỗ của đối phương. Cho nên, đối với ba chỗ có đại yêu chiếm lĩnh, không đáng cân nhắc.”

Tử Thiên Quân, Phong Dịch, Nam Sơn Nhất Kiếm ba người yên lặng nhìn nhau, lại dời tầm mắt lên người Bao Cốc, nghe nàng tiếp tục nói xong.

Bao Cốc đem bản đồ ba nơi có đại yêu chiếm lĩnh di chuyển đến một bên, cầm ba tấm bản đồ của nơi có người tu tiên thường lui tới trong tay, nói: “Ba chỗ này, một chỗ linh khí sung túc hơn nữa phúc nguyên phong phú, đủ vận khí để lập môn hộ, nhưng nó đệ tử của thế lực lân cận thường đến đây săn yêu thú khảo nghiệm, không nói đến chúng ta đột nhiên chiếm nơi này có thể khiến đối phương phát sinh xung đột hay không, cho dù tất cả điều ổn, nhưng trong tương lai sau khi chúng ta trở nên lớn mạnh,  sẽ cùng thế lực lớn của tu tiên giới đối đầu, phía sau là yêu vực, ở vào đầu cùng yêu vực nên khó có thể mở rộng, vì kế lâu dài, không đáng cân nhắc.” Nàng lại đem quyển da thứ hai cầm lên: “Chỗ thứ hai linh khí đầy đủ, hơn nữa linh khoáng phong phú thậm chí vô cùng có khả năng có dấu phúc thiên động địa , thường có người tu tiên tìm kiếm linh khoáng lui tới, các thế lực cũng đang tranh giành nơi này, chốn thị phi không đáng cân nhắc. Bởi vì Huyền Thiên Môn hiện tại cần chính là tĩnh dưỡng, đánh nhau không nổi, liều mạng không nỏi, thừa thụ không nổi một tổn thất nào nữa.” Nàng buông quyển da đó xuống, chậm rãi nói: “Một chỗ cuối cùng, cũng là nơi linh khí tương đối yếu nhất, nguyên nhân chính là vì nó linh khí yếu lại không có vết tích linh khoáng , cho nên tu tiên thế lực cùng đại yêu khinh thường một chỗ như vậy, vãng lai nơi này đa số là tán tu hoặc người tu tiên đi du ngoạn, người, yêu hỗn tạp, ngay cả một thành trấn cũng không có, tất cả đều là thị tập phân tán, nhìn nơi này, còn có chợ đen.”

Phong Dịch hỏi: “Ngươi vừa ý nơi này?” Hắn nhíu mày: “Rất hoang vắng nghèo nàn hẻo lánh nhất chính là nơi này, ta chỗ ta nhìn không vừa mắt ngươi lại xem trọng?”

Bao Cốc biết Phong Dịch bất mãn lựa chọn của nàng, Huyền Thiên Môn trước đó thế nhược có nguyên nhân phần lớn là bởi vì linh khí khô kiệt, cho nên khi lựa chọn đều sẽ có khuynh hướng lựa chọn nơi linh khí dày đặc. Nàng nhìn Tử Thiên Quân, phát hiện Sư Công đang nhìn chằm chằm bản đồ nơi các thế lực đang tranh giành lúc nãy nàng buông xuống, hiển nhiên đối với nơi có tiềm năng này động tâm. Nàng nói: “Nếu như Huyền Thiên Môn có sức mạnh như các thế lực lớn Huyền Nguyệt Cổ Thành, ta cũng sẽ chọn nơi giàu có đông đúc. Huyền Thiên Môn hiện tại không thiếu tu tiên tài nguyên, không thiếu thiên địa linh khí, chỉ con thiếu một nơi an cư và thiếu nhân lực. Nơi hoang vắng nghèo nàn hẻo lánh rất không làm người khác chú ý, có thể bảo tồn lượng lượng hiện có của Huyền Thiên Môn, chiếm được một chữ ổn, là thứ nhất, Thứ hai thà làm đầu gà cũng không làm đuôi phượng, chỗ này Huyền Thiên Môn rất có tự tin nắm chắc được trong tay, ở chỗ này Huyền Thiên Môn có thể phát triển trở thành một phái độc lập, trở thành một chúa tể thực thụ. Thứ ba, ngươi yêu xen lẫn, thị tập phân tán, chợ đen chỉ qua sư bá điều tra liền tra ra hơn mười chỗ, chứng tỏ nơi đây tuy rằng linh khí không tính toán sung túc, nhưng hàng hóa vãng lai cũng rất đầy đủ, mậu dịch thuận tiện, đổi lấy những thứ cần thiết cũng rất thuận tiện, tương lai buôn bán ở đây còn có thể trở thành một nguồn tài nguyên chủ yếu cho Huyền Thiên Môn, chúng ta không cần khai thác linh khoáng cũng sẽ không ngừng có linh thạch đổ vào.”

Tử Thiên Quân trầm ngâm không nói.

Phong Dịch lại chau mày, thỉnh thoảng giương mắt nhìn Bao Cốc.

Bao Cốc nói: “Sư Công, sư bá có thể sẽ ngại nơi này nhiều chợ đen, không thể gặp ánh sáng, có tổn hại danh dự danh môn chính phái tu tiên giới, nhưng Huyền Thiên Môn nếu như chiếm nơi này hoàn toàn có thể biến nơi này thành  nơi tường an cát lợi của danh môn chính phái.”

Phong Dịch cùng Tử Thiên Quân đối với lựa chọn của Bao Cốc không hề hài lòng. Hai người bọn họ lại đề xuất mấy quyển da trước đó nhiều lần so sánh, thậm chí cân nhắc nếu như lựa chọn những nơi đó thì phát triển như thế nào, cuối cùng phát hiện nơi nào cũng phải trả giá bằng thương vong cướp đoạt trong tay đối thủ cường đại, rất có khả năng khiến chút của cải cuối cùng của Huyền Thiên Môn  tiêu hao hết.

Tử Thiên Quân đem bản đồ nơi Bao Cốc đích chọn đưa cho nàng, nói: “Nếu ta giao chuyện này cho ngươi xử lý, ngươi dự định tiến hành thế nào?”

Bao Cốc từ lúc Tử Thiên Quân cùng Phong Dịch do dự giãy dụa muốn chọn nơi khác cũng đã suy nghĩ nên xử lý chuyện khai lập môn phái như thế nào, lúc Sư Công hỏi nàng, trong lòng đã đã tín toán xong, nàng nói: “Bốn chữ ‘từ từ sẽ đến’.”

Tử Thiên Quân nói: “Nói rõ ràng.”

Bao Cốc nói: “Nếu như Huyền Thiên Môn thoáng chốc dời đến đó, tất nhiên sẽ gây chú ý, rất dễ trở thành mục tiêu, hơn nữa nhân sinh lại không quen thuộc, lại chiếm chỗ khó tránh khỏi lọt vào đủ loại công kích gây thương vong. Ý nghĩ của ta chính là trước tiên để Sư Tỷ thăm dò, thực lực của nàng Kim Đan kỳ, hơn nữa chiến lực hơn người, cảnh giới tu luyện không chói mắt những cũng không khiến người khác khi dễ, hành sự thuận tiện rất nhiều. Dĩ nhiên, nếu như Sư Công cùng Phong Sư Bá nguyện ý ẩn dấu thực lực đến đó xử lý mọi chuyện cũng rất tốt, Kim Đan kỳ hoặc Nguyên Anh kỳ đều được.”

Tử Thiên Quân nghĩ trước để Phong Dịch đến  khai phá nơi đó, môn hạ đệ tử sẽ sắp xếp sau, với thực lực của mấy người bọn họ, tin tưởng cũng sẽ không có ai dám đến cửa khai chiến, cho dù có đánh vào, cũng có thể xử lý được. Bao Cốc cũng có vài phần đạo lý, nhân sinh không quen thuộc, tình huống bất minh xác thực đáng ngại. Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, nói: “Như vậy đi, Phong Dịch hóa thành lão bộc của Ngọc Mật cùng đi với các ngươi.”

Phong Dịch nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía Tử Thiên Quân, rất hoài nghi bản thân nghe lầm rồi.

Bao Cốc lại nở nụ cười, nói: “Biến thành sói đuôi to đi!”

Phong Dịch: “”……”

Tử Thiên Quân nói: “Huyền Thiên Môn sâu cạn không thể để người khác lường được.”Hắn nói với Bao Cốc: ” Đến đó, ngươi gọi Phong Sư Bá là Phong bá bá đi.”

Phong Dịch là một sư bá, lại làm nô bọc cho sư điệt, còn là hai sư điệt, — mặt mũi sẽ càng khó coi! Hắn nói: “Chưởng môn —”, đang nói, lại quay đầu nhìn về phía Nam Sơn Nhất Kiếm đang ngồi một bên không lên tiếng, hỏi: “Nam Sơn huynh có cao kiến gì?”

Nam Sơn Nhất Kiếm lắc đầu, không lên tiếng, đối với ánh mắt cầu cứu của Phong Dịch xem như không thấy.

Bao Cốc che miệng vụng trộm cười thầm.

Phong Dịch phụng phịu trách mắng: “Bao Cốc, ngươi cùng Ngọc Mật lúc nào xuất phát?”

Bao Cốc hướng Phong Dịch chớp mắt, cười khanh khách nói: “Phong Sư Bá nếu là không hài lòng, chúng ta có thể mời Nam Sơn tiền bối đi theo.”

Nam Sơn Nhất Kiếm kinh ngạc nhìn Bao Cốc, lập tức yên lặng.

Phong Dịch mặt băng bó nói: “Ngươi lại bày chủ ý quỷ quái gì nữa?”

Bao Cốc cười không nói, dáng vẻ một bụng “quỷ kế” phải làm.

Tử Thiên Quân âm thầm lắc đầu thở dài. Lần này cưỡng chế Bao Cốc ở chỗ này luyện công chỉ sợ là sớm nghẹn đến hỏng rồi đi! Đây không phải  là truyền nhân cách đại của tổ sư gia a, đây rõ ràng chính là một tổ tông trong mắt chỉ có tiền a! Hắn nói: “Cứ như vậy đi, Bao Cốc, tuy rằng cho ngươi đi xử lý việc này, nhưng ngươi cũng không  thể vì vậy bỏ bê tu luyện.”

Bao Cốc ân ân gật đầu như giã thóc, nàng vừa cười ha hả vừa nói với Phong Dịch: “Yên tâm đi, Phong bá, sẽ không bạc đãi ngươi.”

Phong Dịch tức giận đến mắt trợn trắng.

Bao Cốc không để ý đến Phong Dịch buồn bực, vui mừng hỏi Tử Thiên Quân: “Sư Công, lúc nào Sư Tỷ xuất quan?”

Tử Thiên Quân nói: “Ngươi chờ nàng thêm mấy ngày, thuận tiện thu thập một chút, cũng nhìn xem có đồng môn nào thích hợp thì mang họ đi cùng.”

Bao Cốc cảm thấy lần này đến đó nhất định không thể thiếu người làm sai vặt, nàng không thể thực sự xem Phong Sư Bá làm sai vặt. Nàng nói: “Sư Công, ta có thể đi tuyển chọn vài sư huynh đi cùng không?”

Tử Thiên Quân mỉm cười, nói: “Được thôi.”

Bao Cốc lĩnh mệnh đứng dậy, nàng suy nghĩ, lại nói: “Sư Công, ta muốn hộ thân pháp bảo.”

Tử Thiên Quân hướng Bao Cốc phất tay, đem Bao Cốc đuổi đi.

Bao Cốc đến lúc ăn trưa cố ý nấu một nồi canh linh dược thơm ngào ngạt, dẫn dụ những sư huynh không cần bế quan đến.

Chờ mọi người ăn uống no đủ, Bao Cốc liền hài lòng tuyên bố Huyền Thiên Môn đã tìm được nơi kiến lập mới, nàng cùng sư tỷ còn có Phong Sư Bá muốn đi đến đó dọn đường. Phong Sư Bá hóa thành lão bộc của nàng và Sư Tỷ, nàng cần một vài sư huynh đệ cải trang làm tạp dịch đi theo nàng, hỏi xem sư huynh nào nguyện ý cùng đi.

Lời của nàng vừa ra, đệ tử Huyền Thiên Môn liền ồn ào nghị luận

Bao Cốc lớn tiếng nói: “Tạp dịch cùng lắm chỉ là danh nghĩa dùng để che mắt người khác, mục đích chủ yếu của chúng ta là làm việc, phải đi mở đường, là vì chuyện di chuyển sơn môn làm chuẩn bị.” Nàng nhìn quanh một vòng, nhìn thấy có chút đồng môn đang châu đầu ghé tai nghị luận, có chút trầm mặc không lên tiếng.

Bao Cốc đợi một hồi lâu, không nhìn thấy có một người  nào đứng ra.

Có chút người do dự, có một số lại biểu hiện một chút hứng thú cũng không có, nếu không phải ngại làm mất mặt nàng, chỉ sợ có không ít người đều đã rời đi.

Nàng biết tất cả mọi người muốn trùng kiến sư môn, nhưng để cho bọn họ thiên linh căn, song linh căn thiên tài đệ tử đến làm tạp dịch cho nàng, rất nhiều người cũng không nguyện ý. Các sư huynh một tháng được năm viên Trúc Cơ đan liền có thể tu luyện, gần như một tháng thì có thể thăng một bậc, vài sư huynh đệ thậm chí đã từ Trúc Cơ Hậu Kỳ đột phá Kim Đan kỳ. Mà nàng trong hai tháng này đã nắm quyền chứng minh cho mọi người thấy ngũ linh căn có bao nhiêu phế tài — mỗi ngày vài viên Trúc Cơ đan, giai giai Hầu Nhi Tửu uống vào cũng không thấy tu vi tăng lên một bậc. Tuy rằng sư huynh sư đệ vẫn rất hòa thuận với nàng, nhưng từ ánh mắt bọn họ nhìn  nàng cùng lời bàn tán với nàng, bọn họ đối với nàng là ngũ linh căn tràn ngập đồng tình cùng coi nhẹ. Truyền nhân của tổ sư gia cũng tránh không được tốc độ tu luyện chậm gần như không nhìn thấy tiến bộ a. Tu tiên giới xem thực lực trên hết, nàng có giàu hơn nữa nhưng thực lực không có, trong lòng người khác thật ra vẫn khinh thường nàng, thế nào lại cam tâm tình nguyện làm  sai vặt cho nàng! Huống hồ, việc này quan hệ trọng đại, nếu đều nghe lời nàng, sau này chỉ sợ nơi nơi đều thấp hơn nàng một bậc. Cố tình nàng ở vị trí cao, sao lại cam tâm hướng một ngũ linh căn nhượng bộ?

Bao Cốc nhìn thấy không ai nguyện ý bước ra, nàng cũng không để tâm, có thể lôi Sư Tỷ đang bế quan theo cùng nàng mới là chính yếu, có những sư huynh đệ này đồng hành hay không thật ra không khác nhau nhiều lắm. Nàng nhàn nhạt mỉm cười, xoay người rời khỏi, nhưng đi chưa được mấy bước liền thấy Phong Mộng Long dẫn vài người của Thủy Vân Trạch đuổi theo.

Phong Mộng Long nói: “Bao Cốc, ta đi cùng với ngươi.”

Bao Cốc quay đầu nhìn Phong Mộng Long hỏi: “Ngươi không cảm thấy với thực lực Kim Đan kỳ, địa vị đứng đầu một phong lại làm nô bộc sư muội Trúc Cơ Nhất Giai này là hạ thấp tư thái sao?” Trong lòng nàng nói: “Suy nghĩ lâu như vậy, nghĩ xong rồi?”

Phong Mộng Long cười vang: “Vì trùng chấn sư môn bôn ba, phải đi làm việc, cũng không phải thực sự làm nô bộc, huống hồ ngay cả Sư Công, Nam Sơn tiền bối cùng sư bá đều xem trọng ngươi nguyện ý giao trọng trách lớn như vậy giao cho ngươi, chứng tỏ ngươi nhất định có chỗ hơn người có thể trùng chấn sư môn, cho dù làm nô bọc cho ngươi thì đã làm sao?”

Bao Cốc nhìn phía năm người phía sau Phong Mộng Long, phát hiện người của Thủy Vân Trạch đều ở chỗ này, nàng hỏi: “Các ngươi đều đi?” Tiếng nói vừa dứt, liền nhìn thấy lại có đồng môn chạy, hậu phương còn có rất nhiều đồng môn tụ đến, không bao lâu toàn bộ đều nói muốn đi. Bao Cốc thầm nghĩ: “Lúc không ai đi thì một người cũng không đi, có người đi lại đến hết.” Nàng vội vàng nói: “Không cần nhiều người như vậy, nhiều người gây chú ý, ta chỉ cần hai ba vị đồng hành cùng ta là được rồi.”

Hoa Sanh đi đến trước mặt Bao Cốc, hỏi: “Không cần tỳ nữ sao?”

Bao Cốc nhoẻn miệng cười, nói: “Đa tạ Hoa Sanh Sư Tỷ.” Nàng nháy mắt mấy cái nói: “Ta đã nghĩ phải làm thế nào để Sư Tỷ làm tỳ nữ rồi!” Cái miệng nhỏ nhắn chu lên, hừ lạnh: “Hừ, nàng là thân Sư Tỷ của ta, cư nhiên không hề quan tâm ta bỏ đi bế quan, xem ta chỉnh nàng thế nào.”

Hoa Sanh cười nói: “Ngươi chỉnh nàng? Sư Tỷ ngươi bạo lực như vậy, ngươi cẩn thận bị nàng chỉnh.” Nàng nói: “Như vậy đi, nếu như ngươi ngại nhiều người, ta cùng với Phong Mộng Long đi cùng các ngươi, thế nào?”

Ngọc Mật không ở đây, Hoa Sanh cùng Phong Mộng Long là hai người thực lực cao nhất trong số đệ tử. Hai người bọn họ đều đã đột phá vào Kim Đan kỳ, chính thức thăng nhiệm chức phong chủ, Phong Mộng Long chấp chưởng một chi  còn lại của Thủy Vân Trạch, Hoa Sanh nguyên là chân truyền đệ tử của Trác Vân Phong Phạm Xuyên sư bá, hôm nay đột phá Kim Đan kỳ lại chính thức chấp chưởng Trác Vân Phong. Nghe qua thì có vẻ địa vị rất cao, nhưng Huyền Thiên Môn nay không như xưa, dưới tay Phong Mộng Long chỉ có năm đệ tử Thủy Vân Trạch, Hoa Sanh tốt hơn một chút, có bảy, chân chính tính toán thật ra ít đến đáng thương, nhưng còn hơn Bao Cốc một phó phong chủ không thuộc cấp rất nhiều.

Bao Cốc sảng khoái đáp: “Tốt!”

Hoa Sanh cười nói: “Ngươi thật đúng là không khách khí!”

Bao Cốc liếc xéo Hoa Sanh một cái, nói: “Ta và các ngươi khách khí? Hai ngươi phải hảo hảo cảm ơn ta sớm mang các ngươi đến đó!” Nói xong, rất nhanh rời đi, để tránh bị  hai tân nhiệm phong chủ khác giữ lại.

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!