Ta Vốn Phúc Hậu – Chương 104

Tử Vân Thù vốn dĩ xấu hổ trước mặt hai sư điệt nằm trong lòng Yêu Thánh khóc nhè, đang muốn ngừng lệ ngẩng đầu, nhưng nàng nghe được Yêu Thánh nói điều kiện với Bao Cốc nhất thời càng cúi đầu thấp hơn nữa.

Bao Cốc nghe được Yêu Thánh đề điều kiện liền Yêu Thánh Yêu Thánh dự định thu nàng làm đồ đệ. Nàng vui mừng hành lễ nói: “Đa tạ Yêu Thánh.”

Yêu Thánh khóe miệng ngậm cười phất nhẹ tay áo, ý bảo Bao Cốc đừng vội đa tạ, sau đó lại chỉ vào Đại Bạch Xà trong lòng nàng.

Bao Cốc hiểu ý, nàng tiến đến trước mặt Tử Vân Thù, nói: “Tiểu Sư Thúc, Sư Tỷ tặng hai giọt long tủy cho sư công, vừa rồi lại cho Yêu Thánh hai giọt, cộng thêm bảo dược của ta, còn có Yêu Thánh giúp ngươi luyện đan, ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ tốt. Ngươi trước đừng vội khóc, ta cho ngươi xem một thứ.” Nàng triển lộ linh viên cùng dược điền của mình ra, nói: “Đây là ta từ thái cổ di tích đào đất làm linh viên cùng dược điền, ta dự định trùng kiến dược điền Linh Vân Phong, sau đó chuẩn bị một mảnh linh viên. Trong dược viên này có rất nhiều mầm móng là ta tìm được trong thái cổ di tích, mặt khác ta còn nhổ một ít tuyệt thế bảo dược từ trong dược điền của Giao Long, tin tưởng dược điền Linh Vân Phong chúng ta nhất định sẽ rất đẹp mắt.”

Tử Vân Thù nghe vậy phút chốc ngẩng đầu, ánh mắt u lãnh dĩ nhiên phiếm ra tinh quang, đuôi của nàng lắc lư dưới đáy thủ đàm đầy đá sắc lẹm, uống lượng như du long, dòng nước hoảng động một chữ lại một chữ xuất hiện cuối thủy đàm, tất cả đều là tên gọi cùng niên hạn của dược liệu.

Yêu Thánh nhìn Tử Vân Thù dùng đuổi làm bút lông cũng không sợ bị thương, nàng lập tức xuất thủ đè lại đuôi rắn cũng sắp tróc vảy, nhẹ giọng nói: “Cẩn thận bị thương.” Ống tay áo giương lên phát ra một cổ sức mạnh thuần hậu biến Đại Bạch Xà Tiểu Sư Thúc thành một con Tiểu Bạch xà dại hơn một trượng, được nàng ôm vào trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve. Nhàn nhạt linh quang từ lòng bàn tay của nàng bao phủ trên phiến vảy của Tử Vân Thù,vết xước do góc đá sắc bén tạo thành lúc này khôi phục lại bình thường.

Tử Vân Thù đang cao hứng bị Yêu Thánh thu lấy, nhất thời tức giận  không chỗ phát tiết, há mồm cắn ngón tay Yêu Thánh.

Yêu Thánh tùy ý Tử Vân Thù hóa thành rắn nhỏ cắn ngón tay nàng, nàng một tay nâng Tử Vân Thù, một tay nhẹ nhàng mà vuốt vẻ đầu Tử Vân Thù.

Bao Cốc biết Tử Vân Thù thương thế rất nặng, muốn khôi phục nhất định cần lượng lớn kỳ trân bảo dược, có Yêu Thánh cao thủ luyện đan ở đây, nếu như không phải bởi vì tìm không đủ dược liệu luyện đan chữa thương thì Tiểu Sư Thúc sẽ không có dáng vẻ bây giờ. Nàng tiến nhập Huyền Thiên Môn tới nay, Tiểu Sư Thúc bảo vệ nàng, tự tay dạy nàng tài nghệ, không tiếc thời gian dài bế quan vì nàng luyện chế pháp bảo, hơn nữa cũng vì nàng mới bị trong thương trở lại nguyên hình, khiến Bao Cốc vừa hổ thẹn vừa đau lòng. Nàng biết Yêu Thánh cùng Tử Vân Thù quan hệ thân mật, cũng sẽ không quanh co dài dòng, nói thẳng: “Yêu Thánh tiền bối, có thiếu linh dược chữa thương cho Tiểu Sư Thúc hay không?”

Yêu Thánh cảm giác ngoài ý muốn nhìn Bao Cốc, đáp: “Đúng vậy!” Nàng thầm nghĩ : lẽ nào Bao Cốc muốn lấy bảo dược ra chữa thương cho Thù Nhi? Nếu như không phải, Bao Cốc sẽ không hỏi như vậy. Nếu là phải, Yêu Thánh ngẫm lại cũng không khả năng. Nàng biết người tu tiên hiện nay nhân tâm nhân tính là thế nào, đừng nói là vài cây thiên niên vạn năm bảo dược hiện nay đã tuyệt tích, dù đó chỉ là một gốc bảo dược mang cho trưởng bối sư môn chữa thương cũng đã rất hiếm thấy rồi, bởi vậy nàng vừa rồi nhìn thấy trong tiểu thế giới của Bao Cốc có dược cũng không hề mở miệng, thầm nghĩ phải làm thế nào để đổi lấy bảo dược chữa thương cho Tử Vân Thù. Cũng may Bao Cốc muốn hướng nàng học tập luyện đan, lúc này mới khiến nàng thở phào nhẹ nhõm.

Bao Cốc hỏi: “Thiếu những loại dược nào?”

Yêu Thánh có chút không chính xác ý của Bao Cốc, nàng đoán được Bao Cốc là muốn lấy linh dược cho Tử Vân Thù, nhưng lại không tin Bao Cốc sẽ đem linh dược quý giá như vậy xuất ra, dù sao nàng thấy một vài vị bảo dược niên hạn so với tuổi của nàng còn lớn hơn, tùy tiện lấy một gốc  ra đều là hi thế chi bảo, huống hồ là hơn mười cây! Nàng nửa ngờ nửa tin lấy ra một khối ngọc giản, khắc tên những loại linh dược sắp sửa dùng luyện đan cho Tử Vân Thù lên ngọc giản nói: “Đan dược này gọi là Niết Bàn Đan, đại ý Phượng Hoàng niết bàn sống lại, nếu có thể luyện thành loại đan này cho Thù Nhi dùng liền có thể giúp nàng tiến hành một lần niết bàn, không chỉ có thể chữa khỏi thương thế trên người nàng, mà đối với tương lai tu luyện của nàng cũng có lợi ích rất lớn. Nếu nàng niết bàn thành công, tựa như trải qua một lần sinh ra, mà sinh mạng mới lại mang theo toàn bộ tu vi, tương đương với một đứa bé mới sinh ra có tu vi Hóa Hình Kỳ.”

Bao Cốc nghe xong “ân” một tiếng, dùng thần niệm tham nhập ngọc giản. Nàng phát hiện đây dĩ nhiên là một phương thuốc hoàn chỉnh, không chỉ cần đầy đủ dược liệu., mà ngay cả quá trình làm sao luyện chế đều có ghi lại. Yêu Thánh đây là đem phương thức luyện Niết Bàn Đan truyền cho nàng? Bao Cốc lúc này cảm kích ôm quyền tạ lễ với Yêu Thánh, nói: “Bao Cốc đa tạ Yêu Thánh.”

Yêu Thánh đạm nhạt cười nói: “Ngươi cũng không cần đa tạ, ta dùng phương thuốc này đổi một cây bảo dược vạn năm của ngươi, thế nào? Nếu có thể luyện ra Niết Bàn Đan, nếu như tương lai ngươi tu tiên không thành, có một ngày sinh mệnh gặp đe dọa, vẫn có thể sống thêm một kiếp.”

Bao Cốc nghe vậy cả người đều ngây ngốc. Yêu Thánh đây là tặng nàng một phần hậu lễ a! Niết bàn không chỉ có thể tái tạo, còn có thể sống thêm một kiếp! Nàng lấy được thứ này còn không cho khiến cho tất cả trưởng lão tu tiên môn phái điên lên! Nàng lấy lại tinh thần, liên tục nói: “Đổi đổi!” Lập tức đem trọng dược từ trong túi trữ vật siêu lớn bày ra dưới mí mắt Yêu Thánh, nói: “Yêu Thánh tiền bối, ngài tùy ý chọn!”

Yêu Thánh từ lúc Bao Cốc hướng Tử Vân Thù khoe khoang “chiến lợi phẩm”  đã nhìn hết tất cả bảo dược trong tiểu thế giới của Bao Cốc, lúc này rất không khách khí chọn một cây vạn năm chủ luyện chế Niết Bàn Đan.

Bao Cốc vừa rồi đọc qua phương pháp luyện Niết Bàn Đan, thấy Yêu Thánh chọn bảo dược luyện chế niết bàn đan tất nhiên không thể thiếu chủ dược nên lập tức tỉnh ngộ, nàng vỗ vỗ trán nói: “Ai ai ai, chờ một chút!” Nàng vừa thẹn vừa quẫn bách nói: “Yêu Thánh tiền bối, nếu như ngài là vì Tiểu Sư Thúc luyện chế đan dược chữa thương, dược ta sẽ xuất ra, ngài… Ngài không cần dùng phương pháp luyện chế trao đổi với ta. Ta biết ngài cùng Tiểu Sư Thúc quan hệ mật thiết, nhưng Tiểu Sư Thúc cũng là sư thúc của ta, thân nhân của ta. Ta… Chúng ta không cần khách khí!” Nàng nói lắp bắp, vội vàng dựa theo phương thuốc tìm trong túi trữ vật siêu lớn, tất cả linh dược cần thiết đều là niên đại cao nhất, loại tốt nhất.

Yêu Thánh thấy Bao Cốc gấp đến độ khuôn mặt đều đỏ, mồ hôi trên trán tuôn ra, không khỏi có chút sợ run, sau đó liền cảm thấy nhẹ nhõm. Nàng cúi đầu nhìn vào bàn tay đang nâng Tử Vân Thù, phát hiện Tử Vân Thù tuyệt không dời mắt, đang thích ý cuộn mình trong lòng bàn tay nàng phun lưỡi đỏ ngẩng đầu vương cổ nhìn Bao Cốc chuẩn bị linh dược cho nàng,  đuổi nhỏ nhẹ nhàng quét động một chút. Từ khi Tử Vân Thù trọng thương bị đánh về nguyên hình tới nay, nàng chưa từng thấy qua Tử Vân Thù vui vẻ như vậy.

Không bao lâu, Bao Cốc liền đem dược liệu Yêu Thánh cần thu thập đủ, nàng lau mồ hôi trên trán, nói: “Vẫn còn thiếu vài vị dược, chờ ta.” Nói xong liền nói với Đa Bảo Linh Hầu ngồi trên vai nàng nhưng đối mắt sớm đã nhìn nàng: “Tiểu hầu tử, ta còn thiếu  vị dược, ngươi cho ta những linh dược ta còn thiếu, linh dược của ta ở đây tùy ngươi lấy.”

Đa Bảo Linh Hầu chi chi hoan nghênh kêu to, ném cho Bao Cốc hơn mười cây linh dược, sau đó vội nhảy vào trong túi trữ vật siêu lớn của Bao Cốc, bôn tẩu trong dược điền của Giao Long.

Bao Cốc dĩ nhiên sẽ không cùng Đa Bảo Linh Hầu tính toán, con gọi một tiếng: “Tiểu hầu tử, ngươi đừng làm hỏng dược viên của ta.” Liền tùy ý Đa Bảo Linh Hầu vơ vét. Nàng đem bảo dược thu vào túi trữ vật đưa cho Yêu Thánh.

Yêu Thánh tiếp nhận túi trữ vật của Bao Cốc, nghiêm túc nói: “Ta sẽ ở đây một đoạn thời gian truyền thụ thuật luyện đan cho ngươi.”

Bao Cốc cố tình muốn học thuật luyện đan từ Yêu Thánh, dĩ nhiên sẽ không chối từ, lúc này đáp: “Bao Cốc tuân mệnh.”

Đa Bảo Linh Hầu ở trong dược viên đảo một vòng lớn nhưng một cây cũng không nhổ chui ra khỏi túi trữ vật siêu lớn, một đôi mắt to linh động chuyển qua chuyển lại giữa Bao Cốc và Yêu Thánh, bộ dạng có điều cầu xin lại xấu hổ mở miệng, thỉnh thoảng chi một tiếng, lại ôm cổ Bao Cốc làm nũng, một hồi lấy ra rượu hồ lô, một hồi lại moi ra một ít bảo dược hiếm thấy, dáng vẻ  do dự bất định vô cùng quấn quýt.

Bao Cốc thấy Đa Bảo Linh Hầu bộ dáng này suy đoán có thể là Đa Bảo Linh Hầu muốn thứ gì đó, nhưng lại không lấy ra được thứ có thể trao đổi, nàng tự định giá, dò xét: “Tiểu hầu tử, ngươi muốn Niết Bàn Đan?”

Đa Bảo Linh Hầu chi một tiếng kêu to, gật đầu như giã thóc, kích động mở cánh tay khỉ ôm lấy Bao Cốc không buông tay.

Bao Cốc do dự nhìn về phía Yêu Thánh, hỏi: “Có thể luyện thêm một lò không?”

Đa Bảo Linh Hầu nhanh nhẹn lấy ra bảo dược cần để luyện đan không thiếu một vị nào phủng trong tay dâng lên trước mặt Yêu Thánh, vẻ mặt nịn nọt chi chi kêu lên.

Tử Vân Thù liếc xéo Đa Bảo Linh Hầu.

Đa Bảo Linh Hầu nhìn thấy Yêu Thánh không thu dược của nó, vẻ mặt chờ đợi nhìn Bao Cốc, do dự, lại lấy ra một hồ lô chí tôn Hầu Nhi Tửu dâng lên cùng với linh dược.

Bao Cốc nhìn thầy liền vui vẻ, thầm nghĩ: “Ngươi trái lại giỏi tính toán a, vài cọng dược đã nghĩ đổi Niết Bàn Đan.”

Đa Bảo Linh Hầu nóng bỏng nhìn Bao Cốc, thỉnh thoảng vươn tiểu móng vuốt túm túm tóc Bao Cốc, gấp đến độ vò đầu.

Bao Cốc nhận lấy linh dược của Đa Bảo Linh Hầu, nói: “Phải chịu khó ủ rượu, biết không?”

Đa Bảo Linh Hầu vui vẻ kêu to, mừng rỡ không ngừng nhảy loạn trên vai Bao Cốc.

Bao Cốc biết Yêu Thánh nhất định sẽ đáp ứng, vì vậy lại xuất ra số lượng dược liệu cần cho một lò Niết Bàn Đan, đưa cho Yêu Thánh.

Yêu Thánh không từ chối, trực tiếp nhận lấy dược liệu Bao Cốc đưa đến, nói: “Ta cần ba tháng luyện đan.”

Bao Cốc biết Yêu Thánh ý tứ là bảo nàng ba tháng sau trở lại, liền hướng Yêu Thánh cáo từ mang theo Đa Bảo Linh Hầu rời khỏi. Nàng khống chế phi kiếm bay ra thủy đàm, đảo một vòng quanh nhà gỗ của Ngọc Mật cách đó không xa cũng không phát hiện Ngọc Mật, lại tìm kiếm quanh Linh Vân Phong,  cuối cùng nhìn thấy Sư Tỷ Ngọc Mật cùng sư phụ Trác Vong Xuyên đang trong Linh Vân Điện nghị sự. Nàng hạ xuống trước cửa Linh Vân Điện ôm quyền hướng Trác Vong Xuyên hành lễ: “Đệ tử tham kiến sư phụ.”

Trác Vong Xuyên nói với Bao Cốc: “Vào đi!” Hắn hỏi: “Gặp qua Tiểu Sư Thúc của ngươi rồi?”

Bao Cốc đáp: “Ân.”

Trác Vong Xuyên tâm tình ngưng trọng nói: “Tin tưởng ngươi cũng biết thương thế của Tiểu Sư Thúc ngươi, lúc này chỉ có thể tạm thời bảo trụ tính mệnh của nàng, thương thế của nàng tiếp tục kéo dài chỉ sợ sẽ hoàn toàn phế đi. Vừa rồi chưởng môn truyền âm cho ta, nói các ngươi tìm được long tủy, Tiểu Sư Thúc của các ngươi có hi vọng tái tạo kinh mạch nhưng vẫn cần một ít bảo dược, ta quyết định đi ngoại giới nàng nàng tìm dược, sau này chuyện của Linh Vân Phong giao cho sư tỷ muội các ngươi. Lúc này Huyền Thiên Môn đang lúc rối loạn, nguy nan trùng trùng, các ngươi phải cẩn thận.”

Ngọc Mật đáp: “Vâng!”

Bao Cốc “ách ” một tiếng, nói: “Sư phụ, Yêu Thánh cho ta một bí quyết luyện đan chữa thương cho Tiểu Sư Thúc, ta đã tìm đủ dược liệu đưa cho Yêu Thánh. Yêu Thánh nói cần bế quan ba tháng luyện đan cho Tiểu Sư Thúc, ta nghĩ ngài có thể không cần ra ngoài tìm dược nữa.”

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!