Chương 2
Lâm Luật không trung thành đối với thế giới này, cho nên nàng lười cùng những người khác giao tiếp, cho nên hắn bạn bè không nhiều lắm, ngay cả bạn bè duy nhất hiện tại, Trần Hi cũng là do chủ nhân của thân thể này lưu lại, có thể nói là bạn từ nhỏ.
Trong mắt Trần Hi, Lâm Luật vốn dĩ tính cách không tính là rộng rãi, nhưng chí ít coi như bình thường nhưng từ sau tai nạn xe năm năm trước tính cách Lâm Luật đại biến, không thú vị tự bế đến cực điểm, ngay cả ăn uống cũng ôm một quyển lượng tử học mà nghiên cứu, mặc dù thiếu nữ này lớn lên xinh đẹp nhưng vẫn khiến Trần Hi khó có thể dễ dàng tha thứ.
“Lâm Luật, ngươi có thể hay không đem loại sách phức tạp khó hiểu này cất đi, hảo hảo ăn uốn được không, đó chính là tôn trọng ta một chút?” Trần Hi tức giận nói, tuy rằng nàng lớn lên không bằng Lâm Luật nhưng rốt cuộc cũng có thể xem là cấp bậc hoa hậu giảng đường, ngay cả một cái cũng không nhìn nàng, thực sự rất đả kích!
“Ta vốn là không muốn ra ngoài ăn, là ngươi cứng rắn muốn kéo ta đi.” Lâm Luật lúc này không muốn phải buông, nàng cảm thấy thời gian căn bản không đủ dùng, lúc này nàng rất hy vọng bản thân vẫn là người nhân tạo, bởi vì người nhân tạo có sinh mệnh vô hạn, như vậy nàng có thể chờ đến ngày đó, trong sinh mệnh hữu hạn của con người, gặp lại người đó tỷ lệ quá thấp.
“Ngươi còn như vậy sớm muộn gì cũng tẩu hỏa nhập ma, hiện tại ngươi đã có một chút giống quái nhân khoa học rồi, trước đây ta thế nào không biết ngươi đối với khoa học lại có hứng thứ như vậy…..” Trần Hi oán giận nói, nếu không phải mẹ Lâm căn dặn nàng chiếu cố Lâm Luật, không cho nàng tự bế như vậy thì Trần Hi mới không muốn quản nữ nhân càng lúc càng không thú vị này.
“Được rồi, ăn cơm đi.” Lâm Luật khẽ nhíu mày, Trần Hi luôn oán giận liên tục, nếu không phải đối với chủ nhân thân thể bị nàng chiếm này có chút áy náy, Lâm Luật rất muốn không phản ứng tất cả những vấn đề không phải mục tiêu của nàng. Lâm Luật buông sách vùi đầu ăn, chỉ là muốn lập tức kết thúc bữa cơm này.
“Lâm Luật, ngươi tiếp tục như vậy là không được, cái gọi là ăn là tiến hành giao lưu, tăng cường quan hệ cũng không phải đơn thuần là ăn….” Trần Hi cảm thấy mẹ Lâm lo lắng Lâm Luật tự bế cũng không phải không đạo lý, Lâm Luật càng lúc càng không hiểu đạo lí đối nhân xử thế.
Lâm Luật cảm thấy Trần Hi so với mẹ nàng hiện tại còn dài dòng, giống như lão gà mái, khanh khách kêu liên tục, tuy rằng điểm xuất phát của Trần Hi là vì tốt cho nàng nhưng Lâm Luật vẫn cảm thấy mơ hồ đau đầu. Đã từng làm người nhân tạo, tình thương cao là trang bị cơ bản có được hay không, dù sao trong thế giới tương lai, giá trị tồn tại của người nhân tạo là lấy lòng con người không thể vô lý đối với con người khiến người ta cảm thấy không thoải mái, cho nên năng lực ứng đối tình cảnh vĩnh viễn vượt lên trước con người. Bởi vì con người sẽ xử trí theo cảm tính nhưng người nhân tạo sẽ không. Chỉ là hiện tại Lâm Luật làm con người cảm thấy không cần phải … Lấy lòng những con người râu ria tôm tép nữa.
Tuy rằng bị người thuyết giáo khiến Lâm Luật cảm thấy rất không thích nhưng Lâm Luật cũng không cắt đứt bài diễn thuyết của lão gà mái Trần Hi, bởi vì mẹ đã nói qua, thiện lương là phẩm chất đáng quý hiếm có ở con người, không nên đả kích hoặc tiêu diệt phẩm chất này. Lâm Luật phải thừa nhận Trần Hi thật ra không đáng ghét như vậy, dĩ nhiên nếu như lưỡi dài thì thật tốt. (lưỡi dài nói nhiều nhiều chuyện)
Trần Hi nhìn thấy Lâm Luật nửa ngày cũng không lên tiếng, nói xong bản thân nàng cũng cảm thấy không thú vị, phải đổi đề tài khác, thật ra Trần Hi mơ hồ cảm thấy Lâm Luật cũng không phải cái gì cũng đều không hiểu, nàng chỉ là lười ứng đối người chung quanh.Những người Lâm Luật lười ứng đối cũng bao gồm nàng, suy nghĩ như vậy khiến Trần Hi có cảm giác thất bại dĩ nhiên có thể còn bao gồm cả cha mẹ Lâm Luật, sau tai nạn Lâm Luật tựa hồ đối với tất cả những thứ quanh mình đều mất hứng thú, ngoại trừ khoa học.
” Ngươi thực sự muốn đi Mỹ du học vật lý học chán ngắt sao?” Trần Hi hỏi, vật lý học và vân vân ngẫm lại đều cảm thấy khô khan vô vị đồng thời không có tiền đồ gì.
“Ân.” Lâm Luật gật đầu, thủ tục đã thông qua một nữa, sáu tháng cuối năm phải đi rồi, nghĩ tới đây Lâm Luật mới có chút ý cười, bất luận thế nào, đó là một bước nhỏ trong mục tiêu của nàng.
Trần Hi nhìn Lâm Luật khó có được nở nụ cười, rõ ràng là một mỹ nhân bình thường lại giống như liệt mặt, ít có biểu tình rất giống một người máy, Lâm Luật quả nhiên đang ngày càng tiến xa trên đường quái nhân khoa học. Trần Hi nhìn mỹ nhân đối diện, trong lòng chỉ muốn thở dài.
Thật ra muốn cùng Lâm Luật có chủ đề chung thì phải cùng nàng trò chuyện vật lý học thâm sâu đi, Trần Hi không chỉ một lần suy nghĩ như vậy. Trần Hi cho rằng Lâm Luật dùng chân ái mà yêu vật lý, không biết thật ra Lâm Luật cũng là cực kỳ không thích vật lý. Dù sao Lâm Luật cũng từng làm người nhân tạo lúc ban đầu được thiết lập làm tiểu Loli con gái của người khác, bán cho người ta, hiểu chuyện khả ái, chọc người thương yêu đó mới là chuyện nàng am hiểu nhất , hiểu biết của nàng đối với vật lý học cũng chỉ giới hạn trong lý luận vật lý cơ bản, giống như hiểu biết cơ bản của con người về vật lý bây giờ, tỷ như định luật hấp dẫn và vân vân. Cho nên vật lý học và vân vân thực sự không phải chân ái, thực sự cũng chỉ là thứ đáng ghét.
“Quên đi, dù sao thì khuyên ngươi cũng không được, không nói những chuyện mất hứng này nữa, xuống phía cùng đi tập thể dục đi?” Trần Hi hỏi.
“Được.” Lâm Luật không cự tuyệt.
Lâm Luật có thói quen tập thể dục, lúc đầu nàng không phải vì duy trì dáng người mà đi tập, nàng tập vì mục đích sống lâu, thậm chí nàng còn là người ủng hộ trung y dưỡng sinh, ăn uống thanh đạm, làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, ngủ sớm dậy sớm, luyến tiếc sinh mệnh. Nàng đang suy nghĩ, nếu như nàng có thể sống đến chín mươi tuổi thì có thể gặp được Lâm Đường lúc nhỏ, dù sao, hiện tại cách thời gian Lâm Đường sinh ra chỉ có tám mươi lăm. Dưới tính huống xuyên qua thời không có thể xem là vô cùng xa vời thì đây là dự định chi trường hợp xấu nhất. Nàng muốn gặp lại Lâm Đường, cho dù là nhìn một cái cũng tốt, mặc dù khi đó Lâm Đường có thể chỉ là một đứa bé. Lâm Luật cũng không chấp nhất như vậy rốt cuộc có ý nghĩa gì.
“Cũng chỉ lúc này ta mới cảm thấy ngươi có chút giống như nữ nhân bình thường, chí ít cũng thích làm đẹp.” Trần Hi cùng Lâm Luật đến tập thể hình mồ hôi nhễ nhại nói với Lâm Luật, thuận tiện đem khăn mặt đưa cho Lâm Luật.
Lâm Luật không phản bác, chỉ là tiếp nhận khăn mặt lau mồ hôi trên mặt, nàng có chút thích cảm giác vận động, chính là cảm giác thiêu đốt sinh mệnh, đây là cảm giác người nhân tạo không cách nào cảm nhận được.
“Lâm Luật, ta phát hiện ở đây ngược lại không ít mỹ nữ, ngươi xem hai nữ nhân kia lớn lên cũng không tệ.” Trần Hi là điển hình của hiệp hội thích vẻ ngoài, không chỉ thích soái ca, còn thích nhìn mỹ nữ.
Lâm Luật đối với những thứ này không hề hứng thú, nhưng vẫn theo tầm mắt của Trần Hi nhìn sang, dù sao cũng là bạn bè, lúc tâm tình của nàng tốt cũng sẽ có chút phối hợp cùng Trần Hi. Sau khi Lâm Luật nhìn ra một trong hai nữ nhân kia liền ngây ngẩn cả người, chính là một người lớn lên khuôn mặt có vài phần tương tự Lâm Đường.
Lâm Luật nghĩ đến một loại khả năng, nàng cũng có thể sống lại ở thời đại này, có thể Lâm Đường cũng đi đến thời đại này, mặc dù loại khả năng này cực kỳ nhỏ bé nhưng Lâm Luật vẫn khắc chế không được kích động trái tim muốn nhảy ra ngoài, nàng thậm chí cảm thấy tay mình cũng đang run rẩy.