Lúc Tử Vân Thù trở lại tiểu viện, Ngọc Mật đã dùng linh quả cho Tiểu Thiên Hồ ăn no.
Bao Cốc biết Tử Vân Thù đi tìm hiểu lai lịch Tiểu Thiên Hồ, nàng nhìn thấy Tử Vân Thù không nói nên cũng không truy vấn. Nàng cũng có thể đoán được lai lịch của Tiểu Thiên Hồ, Linh Vân Phong Linh Vân Phong Tiểu Thiên Hồ, không ngoài hai loại tình huống : chính là có thiên hồ ẩn cư ở Linh Vân Phong, hoặc chính là có thiên hồ từ bên ngoài xông vào. Nếu có Nếu có cửu giai thiên hồ yêu thú ở Linh Vân Phong, tin tưởng với thực lực của nó thế nào cũng sẽ không để hậu thế của nó phải luân lạc làm yêu phó, nàng cùng Đa Bảo Linh Hầu chỉ sợ đều sớm bị cửu giai thiên hồ cướp sạch, hiện tại vị trí chủ tớ đều đã định, giải thích duy nhất chỉ có thể là hiện tại Linh Vân Phong chỉ có một con thiên hồ chưa trưởng thành này. Bao Cốc thậm chí hoài nghi con Tiểu Thiên Hồ này đã trở thành cô nhi, bằng không cửu giai thiên hồ yêu thú thế nào có thể tùy tiện trở thành yêu phó của một tiểu tu sĩ Luyện Khí Kỳ?
Bao Cốc cùng Nam Y không quen biết, sao dám dễ dàng tin tưởng hắn trong tình huống liên quan đến sinh tử? Nàng đối với Tử Vân Thù cùng Ngọc Mật nói: “Tiểu Sư Thúc, Sư Tỷ, nếu muốn cho Nam Y cùng ta đồng hành cũng không phải không thể vậy chỉ có thể ủy khuất nhị vị sớm tiến nhập trong túi trữ vật siêu lớn của ta, ta lại cùng hắn mỗi người một viên dịch dung đan, sau khi biến hóa sẽ tiến vào thái cổ di tích. Nếu như các ngươi không đáp ứng ta, ta thà rằng không đi thái cổ di tích.”
Ngọc Mật nhìn thấy Bao Cốc cố ý kiên trì, hỏi: “Ngươi không tin tưởng Nam Y như vậy sao? Bài xích hắn đến thế?”
Bao Cốc đáp: “Sư Tỷ, đây không phải tin hay không. Ta làm như vậy, đối với hắn không tổn thất gì, nhưng một khi hắn thực sự không đáng tin thì đối với ta không chỉ là tổn thất mà còn là trí mạng.”
Tử Vân Thù đáp: “Được rồi, theo ngươi.”
Ngọc Mật nâng ngón tay nhẹ nhàng xỉ cái trán của Bao Cốc đáp: “Tuổi còn nhỏ, lòng nghi ngờ thế nào nặng như vậy?”
Bao Cốc chu miệng nhỏ, nói: “Đây không gọi là lòng nghi ngờ, cái này gọi là phòng bị.”
Ngọc Mật tức giận liếc xéo một cái, nói: “Ngươi còn không chịu nhận là lòng nghi ngờ rất nặng.”
Tử Vân Thù dùng truyền âm phù truyền âm cho Nam Y, khiến hắn cùng Bao Cốc đồng hành, nàng cùng Ngọc Mật sẽ âm thầm đi theo bảo vệ, sau đó liền đem ba viên dịch dung đan còn lại đưa cho Bao Cốc.
Bao Cốc chỉ để lại chút ít linh dược, luyện khí đan, trúc cơ đan, linh thạch tùy thân mang theo trong túi trữ vật, còn lại toàn bộ cất vào trong túi trữ vật siêu lớn. Trước lúc xuất phát nàng xin Tiểu Sư Thúc hai cái truyện tống trận đài, sau đó không chút nào nương tay mà đem Sư Tỷ cùng Tiểu Sư Thúc kể cả Đa Bảo Linh Hầu cùng nhau thu vào trong túi trữ vật.
Tiểu Thiên Hồ bị bắt vào huyết thệ lệnh bài cũng theo Ngọc Mật tiến vào túi trữ vật siêu lớn.
Bao Cốc đem tất cả chuẩn bị thỏa đáng, lúc này mới chân đạp phi kiếm đi đến trước truyện tống trận của Huyền Thiên Môn chạm mặt Nam Y vốn đã đợi từ lâu. Nàng nhìn thấy Nam Y ôm quyền hành lễ nói: “Khiến Nam Y sư huynh đợi lâu, thực sự xin lỗi.”
Thay cho chân truyền đệ tử y phục, mặc vào một thân ngọc sắc trường sam, Nam Y có vẻ càng thêm phong tuấn, mặt hắn mang theo tiếu ý mỉm cười nói: “Không sao. Mau đi thôi.”
Bao Cốc trả lời một tiếng: “Hảo!” Xoay người khắc tọa độ vào truyện tống trận, bước lên truyền tống pháp trận. Lúc Nam Y cũng bước trên truyền tống pháp trận được pháp trận lực lượng đẩy trong hư không mới lấy ra dịch dung đan cho Nam Y một viên, nói: “Nam Y sư huynh, ăn viên đan dược này vào thì có thể thay đổi dung mạo.” Nàng nói xong, bản thân cũng nuốt một viên, cho bản thân tân trang một chút dung mạo, khiến bản thân thoạt nhìn giống như một người hai mươi tuổi, người tu tiên dáng vẻ đoan trang tú lệ
Nam Y nhìn thấy Bao Cốc thay đổi dung mạo, mỉm cười, ném dịch dung đan vào trong miệng, cũng thay đổi dung mạo. Hắn vẫn là hơn hai mươi tuổi, chỉ là điều chỉnh dung mạo một chút, có thể thoạt nhìn chỉ là dung mạo khác biệt một chút, không giống như Bao Cốc khác biệt rất lớn.
Không bao lâu, hai người từ trong hư không đi ra, xuất hiện ở một mảnh băng thiên tuyết địa.
Dưới chân bọn họ là tuyết phong, phía trước là một toàn cự thành ẩn trong vu vân tuyết trắng.
Nam Y hỏi: “Bao Cốc sư muội, phía trước chính là Huyền Nguyệt Cổ Thành?”
Bao Cốc nói: “Nam sư huynh, ta gọi ngươi nam sư huynh, ngươi gọi ta Cốc sư muội là được rồi.”
Nam Y đạm nhạt cười nói: “Hảo!” Hắn quay đầu nhìn quanh một vòng đáp: “Hai người các nàng có theo đến?”
Bao Cốc đáp: “Đại khái đi!” Nói xong khống chế phi kiếm hướng phía Huyền Nguyệt Cổ Thành bay đi. Nàng bay đến tọa độ cách Huyền Nguyệt Cổ Thành hơn hai trăm dặm. Thần niệm của Người tu tiên Nguyên Anh Cảnh phạm vi nhận biết trong hai trăm dặn, nên chỗ này đã ngoài phạm vi nhận biết của Nguyên Anh Cảnh trong Huyền Nguyệt Cổ Thành, lại ở vào giáp ranh Huyền Nguyệt Cổ Thành, người tu tiên vãng lai không ít, tiên có yêu thú có, tương đối an toàn.
Bao Cốc tu vi tuy rằng không cao, nhưng phi kiếm dưới chân cũng là cực phẩm phi kiếm, tốc độ không chậm. Nàng hôm nay đã Luyện Khí Kỳ đại viên mãn, lại có một thân Nguyên Anh kỳ cấm khí pháp bảo hộ thân, một chút cũng không cảm nhận được sự hàn lãnh của Huyền Nguyệt Cổ Thành. Nàng phát hiện phi kiếm dưới chân Nam Y phẩm chất cũng rất không sai, không nhanh không chậm theo sát nàng chỉ cách nhau hai trượng, nàng không biết Nam Y là cố ý hay vô ý vừa vặn đem cự ly duy trì bên ngoài phạm vi thần niệm nhận biết của nàng.
Bao Cốc bay đại khái năm mươi dặm, nàng bỗng nhiên nghe được Nam Y kêu to.
Nam Y hô lên: “Cốc sư muội, thế nào còn không nhìn thấy Tiểu Sư Thúc cùng Ngọc Mật sư muội?”
Bao Cốc vặn mi tâm, quay đầu lại nhìn Nam Y, nói: “Nam sư huynh, ta cảm thấy chúng ta hay là chia nhau đi tương đối tốt hơn.” Nơi này nhiều tai mắt, ngươi là sợ người khác không biết ta là sư muội của Ngọc Mật? Sư muội Có thể cùng Ngọc Mật qua lại gần gũi như vậy có thể có mấy người? Dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết nàng là ai!
Nam Y cười nói: “Ngươi nói gì vậy? Ta phụng mệnh sư phụ chiếu cố ngươi, há có thể để ngươi đi một mình?”
Bao Cốc nói: “Vậy không cần phải nói nữa.”
Nam Y đẩy nhanh tốc độ cùng Bao Cốc sóng vai, nói: “Cốc sư muội tựa hồ đối với ta có chỗ bất mãn? Nếu Nếu không cẩn thận có chỗ đắc tội ngươi, ngươi nói cho ta biết, ta hướng ngươi bồi tội.”
Bao Cốc rất muốn nói: “Tách ra đi!” Nhưng hiện tại tách ra cũng đã chậm a! Nàng chu môi, buồn bực không lên tiếng đi về phía trước.
Bao Cốc rất nhanh liền đến vị trí cách Huyền Nguyệt Cổ Thành một trăm dặm, nàng phát hiện Huyền Nguyệt Cổ Thành hôm nay đến đặc biệt nhiều khách ngoại lai, tựa hồ đang sưu tầm cái gì. Nàng giương mắt hướng phía trước nhìn lại, chỉ thấy Huyền Nguyệt Cổ Thành có lượng lớn người tu tiên lao ra, phi kiếm quang mang phát ra như bầu trời đầy sao, người tu tiên vãng lai giống như một đám phi điểu. Đây là xảy ra chuyện lớn?
Bao Cốc hiếu kỳ đuổi theo một người tu tiên bay qua bên cạnh, hỏi: “Vị đạo hữu này, xin hỏi phát sinh chuyện gì? Vì sao nhiều đạo hữu từ Huyền Nguyệt Cổ Thành lao ra như vậy?”
Người tu tiên kia trên dưới quan sát Bao Cốc, lại hồ nghi nhìn Nam Y bên cạnh Bao Cốc nói: “Ngươi không biết đi, Huyền Thiên Môn mới vừa truyền ra tin tức nói Bao Cốc đến Huyền Nguyệt Cổ Thành rồi, cùng nàng đồng hành còn có một vị chân truyền đệ tử Trúc Cơ đại viên mãn!”
Bao Cốc nghe vậy trong lòng cả kinh, thầm kêu: “Tình huống gì đây? Ta chân trước mới ra cửa, chân sau tin tức đã truyền khắp nơi rồi? Đây là Huyền Thiên Môn có nội quỷ a!”
Nam Y hỏi: “Còn có chuyện gì nữa không?”
Người tu tiên kia nói: “Bao Cốc tu vi đang ở Luyện Khí cửu giai.” Hắn lần thứ hai quan sát Bao Cốc cùng Nam Y, hỏi: “Sẽ không phải là hai người các ngươi đi?”
Nam Y cười nói: “Đạo hữu nhìn ta giống sao?”
Người tu tiên kia nói: “Ta thấy ngươi rất giống!” Hắn lại nhìn về phía Bao Cốc, nói: “Vị tiên tử này cùng Bao Cốc tuổi tác trái lại có chút không hợp…..” Hắn chưa nói xong liền dừng lại, thần sắc trên mặt trong nháy mắt cũng lộ ra kinh hãi.
Bao Cốc nhìn thấy xung quanh đột nhiên xuất hiện vài người tu tiên năm sáu mươi tuổi, cả kinh trừng lớn đôi mắt. Tuy rằng nàng nhìn không ra thực lực của bọn họ, nhưng khí thế của bọn hắn khiến nàng cảm giác được rất mạnh, tựa hồ là người tu tiên đã ngoài Nguyên Anh Cảnh. Trong đầu của nàng toát ra một chuỗi nghi vấn: “Bọn họ thế nào lại dễ dàng tìm được nàng? Là Nam Y câu nói vừa rồi của Nam Y bị bọn họ nghe thấy? Nam Y là thủ đồ của đại lý chưởng môn, vì sao biết rõ nàng chuyến này nguy hiểm lại còn muốn khinh thị tùy tiện nói ra tên Ngọc Mật Sư Tỷ….” Nàng quay đầu hướng phía sau Nam Y nhìn lại, hô lên: “Là ngươi…..” Nói còn chưa dứt lời, liền phát hiện Nam Y đứng phía sau đang bị một lão giả chế trụ
Bao Cốc thầm than một tiếng, tâm tình vạn phần phức tạp. Nàng không nói được một lời đứng ở tại chỗ, nhìn quét một vòng đám người tu tiên vây quanh nàng.
Một gã nam tử hơn ba mươi tuổi mặc đạo bào khóe miệng ngậm lấy nhàn nhạt ý cười nhìn Bao Cốc, sau đó tay giương lên liền hướng Bao Cốc chộp tới.
Bao Cốc chỉ nhìn thấy bàn tay nam tử kia bỗng nhiên huyễn hóa ra một đạo chưởng ảnh thật lớn hướng bản thân, trên vô thức xuất kiếm bổ đến. Kiếm kích chạm vài chưởng ảnh giống như chém trúng kim loại kiên cố, không chỉ không thể phá vỡ chưởng ảnh, ngược lại chấn động cổ tay nàng, bàn tay một trận đau nhức tê dại, gần như cầm không được kiếm. Tiếp theo trong nháy mắt, chưởng ảnh tựa như che trời mà chụp xuống. Bao Cốc trốn không thể trốn, nàng vô thức muốn kích phát Nguyên Anh cấm khí trên người, lại phát hiện Nguyên Anh cấm khí phòng ngự trên người đã phát động, theo chưởng ảnh thu nạp, Lưu Tiên váy cấm khí pháp bảo trên người nàng là thứ đầu tiên vỡ vụn, sau đó là cây trâm trên đầu, khuyên tai, hạng liên…
Nguyên Anh Cảnh cấm khí pháp bảo trên người từng cái liên tiếp vỡ vụn tựa như đồ sứ không chịu nổi một kích.
Bao Cốc cũng đoán được lai lịch của người này, một trong ba vị Hóa Thần Kỳ lão tổ tông của Thái Âm Môn.
Nàng cư nhiên thành thỏ, bị người giăng bẫy chờ sẵn!
Lúc kiện cấm khí pháp bảo cuối cùng trên người nàng vỡ vụn, nàng chỉ còn lại nội sam cùng trù khố và một cái nội khố bên trong. Nàng không nghĩ tới bản thân đa tâm mặc thêm hai kiện nội y che thân thể hiện nay lại thật sự phát huy công dụng.
Nàng là một Luyện Khí cửu giai gặp phải nhân vật cấp Hóa Thần Kỳ lão tổ tông, chỉ có thể làm thịt chiên trên chảo.
Bao Cốc cảm thấy một cổ lực lượng vững vàng vây lấy nàng, hướng phía người tu tiên Hóa Thần Kỳ lao đến.
Người tu tiên Hóa Thần Kỳ kia hừ lạnh một tiếng: “Vài con tép mà còn vọng tưởng tọa ra sóng lớn?” Nhìn cũng không nhìn Bao Cốc một cái liền đem nàng thu vào nhất kiện pháp bảo trong tay áo.
Bao Cốc ngã vào trong pháp bảo, phát hiện bản thân cư nhiên xuất hiện trong một chén rượu giống như làm bằng ngọc, chỉ là kích thước của nàng so với chén rượu này chỉ bằng một hạt đậu. Nàng khoanh chân ngồi dưới đất, buồn bực bất đắc dĩ.
Nàng thế nào cũng nghĩ không ra, bản thân mới ra cửa liền rơi vào trong tay Thái Âm Môn?
Nam Y rốt cuộc có phải gian tế hay không?
Bao Cốc lập tức chú ý đến đều là Huyền Thiên Môn đệ tử, vì sao nàng cùng Nam Y đều bị bắt, nhưng chỉ có nàng được ném vào nơi này, mà Nam Y lại không?
Bao Cốc nhất thời tức giận đến mặt mũi trắng bệch, tức giận mắng: “Nói không mang theo Nam Y, không nên mang theo!” Nàng tức giận đến nước mắt đảo quanh trong viền mắt! Phòng đến phòng phòng Nam Y nhìn thấy bảo vật sẽ nổi lòng tham, nhưng lại không phòng Nam Y sẽ là gian tế thông đồng Thái Âm Môn giăng bẫy đợi nàng! Ngọc Mật Sư Tỷ còn tin được, Tiểu Sư Thúc còn nói hắn không có vấn đề, hắn không có vấn đề, hành tung của nàng thế nào bại lộ đây? Dẫn theo con heo còn tốt hơn dẫn theo hắn! Ở đây nhiều người tu tiên lui tới như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác ở giữa dòng người như nước lại có thể một lần bắt được nàng!