Ta Vốn Phúc Hậu – Chương 101

Người tu tiên ở đây đều phóng xuất thần niệm hướng cổ tháp tìm kiếm, cùng lúc thần sắc đại biến, những người có chuyện nghị luận đều nhỏ giọng châu đầu ghé tai.

“Có thi khí.”

“Như là có yêu khí?”

“Thi ma?”

“Đây là khí tức của Giao Long….”

“Hảo cợt nhã —”

Bao Cốc nghe được hai chữ cợt nhã, vô cùng thẹn thùng rụt cổ lại.

Lữ các chủ Thanh Phong Các nói: “Chư vị, nơi đây không phải chỗ nói chuyện, không bằng tìm một chỗ rồi hãy bàn luận sau.”

Một vị chấp kiếm Trưởng Lão của Kiếm Minh sơn trang trầm giọng nói: “Thái cổ di tích biến mất ở chỗ này, chúng ta liền ở chỗ này điều tra ngọn nguồn, không đi đâu cả.”

Một đám người tu tiên vây xem náo nhiệt cao giọng phụ họa. Dời chỗ, vậy nhất định cũng chỉ có thể có là một số ít người trong cuộc, vạn nhất Tiên Môn đạt thành hiệp nghị nào đó, thái cổ di tích chẳng phải là biến mất không minh bạch?

Trong đám người bỗng nhiên một trận ồ lên, sau đó  đám người bắt đầu phân tách từng nhóm như quân đội.

Được giáp quân cưỡi yêu thú vây quanh chính là một nam tử phong thần như ngọc ước chừng ba mươi tuổi. Hắn đi đến trung tâm, nhìn quét một vòng, ôm quyền hành lễ, liền dời ánh mắt đến bảo tháp đứng sững trước đại môn thái cổ di tích, nói: “Tháp này là hảo tháp, trong tháp lại có khí tức của Thi Thành, quan tài trong tháp này tựa hồ đã từng phong ấn một con Giao Long tu luyện thành thành thi ma!” Ánh mắt của hắn đảo qua Ngọc Mật cùng Bao Cốc, hỏi: “Các ngươi ai có thể thay bản công tử giải thích nghi hoặc?”

Bao Cốc nhìn một chút nam tử được thú kỵ quân vây quanh, nhận ra đây là người của Quân phủ, đệ nhất thế lực ở Huyền Nguyệt Cổ Thành. Người tự xưng công tử, chắc là một vị công tử của Quân Phủ. Nàng nhìn thấy thế lực khắp nơi đều rất cho Quân Công Tử mặt mũi, đều ôm quyền xưng lễ.

Bao Cốc ôm quyền thi lễ, nói: “Để ta nói đi, ta là Bao Cốc, là chân truyền đệ tử Linh Vân Phong Huyền Thiên Môn. Trước khi nói đến chuyện thái cổ di tích biến mất, ta phải nói một chút chuyện của Sư Tỷ.” Nàng nhìn quanh các phương thế lực, nói: “Ta nghe nói lúc tiến nhập  thái cổ di tích phải thông qua sự lục soát vô cùng nghiêm ngặt của các thế lực, bất luận người tu tiên nào thực lực cao hơn Trúc Cơ Kỳ cũng không thể đi vào, ta không tin nên muốn thử một chút, kết quả… Cư nhiên Cư nhiên không ai tìm ra Sư Tỷ ta.”

Này vẽ mặt sáng ngời khiến cường giả các phái đều có một chút không nhịn được, rồi lại không nói gì phản bác, sắc mặt muốn bao nhiêu xấu xí thì có bấy nhiêu xấu xí.

Bao Cốc không để ý đến những đại nhân vật này, ánh mắt rơi vào trên người đám đệ tử các phái theo sau nàng ra khỏi di tích, trào phúng nở nụ cười, nói: “Các ngươi cũng đừng trách Sư Tỷ ta khi dễ các ngươi. Lần này ta dẫn Sư Tỷ đi vào, nàng to gan lớn mật xuất hiện các ngươi không cảm thấy bọn ta đáng chết sao? Vậy chuyện một số môn phái lén mang người vào làm ra một số việc không muốn người khác biết thì thế nào? Ta mang theo Sư Tỷ vào trong chỉ có thể chứng minh các ngươi lục soát có sơ hở. Nếu như lần này ta không mời Sư Tỷ ta ra, ta đem cảnh giới áp chế ở Luyện Khí cửu giai, năm năm sau ta không thể mang theo càng nhiều người đi vào sao? Chỉ cần âm thầm thu liễm một chút, không để lộ hành tung, các ngươi có thể làm khó dễ được ta? Bản thân các ngươi xảy ra vấn đề không ở tìm nguyên nhân trên người mình ngược lại trách người nói ra vấn đề của các ngươi là đạo lý gì?” Nàng chuyển đề tài, nói tiếp: “Nếu như lần này một mình ta đi ra, nhốt toàn bộ các ngươi ở lại bên trong, cho các ngươi cùng biến mất với thái cổ di tích, lại dùng phương thức mang Sư Tỷ vào thái cổ di tích giấu Sư Tỷ đi, ta một mình nghênh ngang ra khỏi thái cổ di tích, ai có thể ngăn cản ta? Ta làm sao lại bị nhiều người tu tiên vây quanh ở đây chất vấn! Ta thừa nhận ta có sai, sai ở chỗ ta không nên nghĩ cứu các ngươi, không nên dẫn các ngươi ra ngoài!” Viền mắt của nàng đỏ lên, ủy khuất hô lên: “Các ngươi biết bọn ta ở bên trong đã trải qua những gì sao? Các ngươi có biết nếu như vừa rồi các ngươi không ra ngoài sẽ rơi vào kết cục gì không? Truy Hồn Các Chủ vừa rồi cũng nói, bảo tháp này là thái cổ pháp bảo, là thái cổ pháp bảo Động Hư Kỳ, các ngươi có từng biết tòa tháp này…… Trong tháp đã từng giam giữ cái gì sao!”  Nàng vừa nói, vừa lớn tiếng hô: “Ai muốn truy cứu chuyện ta mang Sư Tỷ vào thái cổ di tích, hiện tại đứng ra, người muốn trả thù cho những kẻ chết trên tay ta bước ra, chúng ta trước nói rõ ràng! Ta thừa nhận người của Trữ gia là chết ở trên tay bọn ta, người của Tiên Môn cũng là chết ở trên ta bọn ta , tiến nhập thái cổ di tích, bọn họ không đi tầm bảo lại chạy tới cướp giết ta, bọn ta không giết bọn họ chẳng lẽ còn đưa đầu mình vào tay trong tay bọn họ để cho bọn họ giết phải không? Bởi vì trên người ta có bảo vật Đa Bảo Linh Hầu cho ta, bao nhiêu người liên thủ truy sát ta, ta liều hết pháp bảo Nguyên Anh Cảnh, linh phù, hiện tại ta ra ngoài rồi, còn bị các ngươi nhưng tiền bối Nguyên Anh Cảnh, Hóa Thần Kỳ chạy tới tính sổ, các ngươi không biết xấu hổ sao? Sợ đệ tử bị giết thì dạy bọn họ đừng hễ một chút nhìn thấy trọng bảo thì sáng mắt đến cướp giết người khác, lúc để bọn họ đi cướp người khác đừng quên cho thêm vài món pháp bảo hộ thân!”

Một vị Trưởng Lão Tiên Môn phẫn nộ quát lên: “Bao Cốc, ngươi ngông cuồng!” Nâng chưởng liền muốn xuất thủ! Tay hắn mới vừa nâng lên, một thanh loan đao liền gác trên cổ hắn.

Truy Hồn Các Chủ mặc trường bào hoa lệ mặt che lụa mỏng không hề báo trước mà xuất hiện bên cạnh hắn, loan đao trong tay đang đặt trên cổ hắn.

Tiên Môn Trưởng Lão thần sắc trầm xuống, lạnh lùng nói: “Truy Hồn Các Chủ, ngươi đây là có ý gì?”

Truy Hồn Các Chủ một chiêu thu lấy Động Hư Kỳ thái cổ bảo tháp Ngọc Tu La hiến cho nàng trong lòng bàn tay, giọng nói của băng lãnh hỏi: “Ngươi nói xem! Đông Môn Trưởng Lão, ngươi đây là dự định làm trò  trước mặt vô số tu tiên đồng đạo phá hoại việc làm ăn của Truy Hồn Các, đập vỡ chiêu bài của ta a!”

Người tu tiên các phương bị lời nói của Bao Cốc làm tức giận âm thầm kinh sợ. Truy Hồn Các Chủ tự mình động thủ che chở Bao Cốc, ý tứ quá rõ ràng. Ai dám động Bao Cốc, đó chính là phải chuẩn bị cho môn phái sinh tử chi chiến.

Quân Công Tử cười nói: “Thú vị.”

Người của các phát nhất thời nổi lên tâm tư. Tuy rằng một kiện cổ bảo Động Hư Kỳ xác thực đáng giá để Truy Hồn Các tiếp nhận vụ làm ăn này, nhưng cũng không đáng giá Truy Hồn Các Chủ tự mình động thủ. Truy Hồn Các Chủ vừa động thủ, chứng tỏ Truy Hồn Các sẽ huy động toàn lực bảo vệ Bao Cốc không chút sai sót,  một cổ bảo Động Hư Kỳ thế nào có khả năng mua được toàn bộ Truy Hồn Các? Phương diện này tất nhiên còn có vấn đề.

Vị Trưởng Lão Tiên Môn bị đao kề cổ thu công từ bỏ.

Truy Hồn Các Chủ cũng thu đao phiêu nhiên trở lại trên mã xa.

Quân Công Tử cười nói: “Ngọc Mật cảnh giới cao tiến nhập thái cổ di tích cùng với ân oán của các ngươi ở thái cổ di tích đều bỏ qua. Bao Cốc nói tuy rằng khó nghe những cũng không phải không có đạo lý, hơn nữa thái cổ di tích sớm có quy củ, tiến nhập thái cổ di tích sinh tử dựa vào bản lĩnh. Bao Cốc, ngươi hay là nói một chút chuyện liên quan đến Thi Thành cùng thái cổ di tích biến mất đi.”

Bao Cốc nhìn Quân Công Tử hỏi: “Ta đây từ đầu chậm rãi nói?”

Quân Công Tử gật đầu “ân” một tiếng, nói: “Ngươi chậm rãi nói, chúng ta không nóng nảy.”

Bao Cốc nói: “Sự tình bắt đầu còn phải từ tranh đấu giữa Huyền Thiên Môn và Thái Âm Môn.”

Trong đám người truyền đến một tiếng bất mãn hừ lạnh: “Kéo xa như vậy! Mọi người đều biết, lời vô ích miễn nói!”

Quân Công Tử “ân?” Một tiếng,ánh mắt rơi vào người đó,  khiến người đó câm miệng tại chỗ, hắn lại mỉm cười với Bao Cốc: “Không có cách nào, ngươi chậm rãi nói.”

Bao Cốc nói: “Tất cả mọi người đều biết Huyền Thiên Môn cùng Thái Âm Môn từng  ở bên ngoài Huyền Nguyệt Cổ Thành gao đầu một trận, Thái Âm Môn ngã xuống một vị Hóa Thần Kỳ.”

Người tu tiên ở đây đều gật đầu.

Quân Công Tử hỏi: “Sau đó thì sao?”

Bao Cốc nói: “Chuyện này đối với mọi người mà nói không trọng yếu, nhưng đối với Huyền Thiên Môn là rất trọng yếu, đó chính là có người ở trên đường ta đến Huyền Nguyệt Cổ Thành mật báo với Thái Âm Môn.”

Một bên rất nhiều người tu tiên đều phát sinh xích một tiếng bật cười. Huyền Thiên Môn có nội gian, dĩ nhiên đối với Huyền Thiên Môn rất trọng yếu, Huyền Thiên Môn có nội gian liên quan cái rắm gì đến bọn họ!

Bao Cốc nói tiếp: “Ta nghĩ tất cả mọi người đã biết, đúng vậy, có nội gian! Nam Y, lúc đó bọn ta bị bắt, hắn cũng không thấy đâu nữa. Ta đã nghĩ hắn không phải nội gian a. Ta ghi hận chuyện Thái Âm Môn vây công Huyền Thiên Môn vì vậy mới có chuyện chặn đường tiêu diệt đệ tử Thái Âm Môn trước đại môn.” Nàng nói đến đây liền ném bạch nhãn về phía mấy Trưởng Lão Thái Âm Môn đứng ở phía sau đám , lại tiếp tục nói: “Chờ bọn ta giết chết người của Thái Âm Môn, có người xông lên cướp ta, ta lại không nhận ra hắn, thực lực của hắn so với ta cao hơn lại đến cướp ta, ta dĩ nhiên sợ đến gọi Sư Tỷ cứu mạng, tính tình của Sư Tỷ ta tất cả mọi người biết đến, há có thể để ta bị cướp, dĩ nhiên phải giết bằng được họ. Sư Tỷ ta một kiếm chém xuống chợt nghe Lữ Vấn Đạo hô to “không thể” , nhưng kiếm cũng đã hạ, không còn kịp nữa! Chờ lúc giết người rồi mới biết hắn là Trữ Thông Trữ gia công tử.”

Trong đám người bỗng nhiên truyền ra tiếng  một nữ nhân khóc lớn: “Thông Nhi của ta —”

Tử Thiên Quân trừng Bao Cốc một cái, thầm nghĩ: “Ngươi còn ngại cùng Trữ gia kết thù chưa đủ sâu?” Hắn nói: “Bao Cốc, có một số việc có thể không cần phải nói chi tiết như vậy, nói trọng điểm tất cả mọi người quan tâm đi.”

Bao Cốc nói: “Sư công, phải chậm rãi nói mới rõ.”

Tử Thiên Quân bất đắc dĩ trừng Bao Cốc. Nếu như không phải trước mắt bao người không thể bịt miệng Bao Cốc, hắn thật muốn bịt miệng Bao Cốc lại.

Bao Cốc vỗ vỗ tay nói: “Giết sạch người Thái Âm Môn, mục đích chuyến đi này coi như đạt được. Ta biết Nam Y có một thái cổ lệnh bài, nhất định sẽ ở trong thái cổ di tích, cũng chỉ còn lại  một việc là tìm ra hắn. Sư Tỷ ta ngăn chặn đại môn thái cổ di tích, cũng không sợ hắn chạy thoát, vì vậy, ta ở không xa đại môn thái cổ di tích đào đất tìm linh dược. Không đến hai ngày, Nam Y dẫn một đám người đến vây giết, đoàn người này biết thân phận của hắn. Từ Bất Phàm của Kiếm Minh sơn trang, Vu Hiếu Liêm của Tuyết Cung, các ngươi có ở đó hay không? Ta nhớ lúc đó các ngươi cùng một phe với Nam Y !”

Lời này vừa ra, mọi người đều nhìn vào đám người Kiếm Minh sơn trang cùng Tuyết Cung.

Vu Hiếu Liêm ho nhẹ một tiếng, từ trong đám người bước ra, nói: “Lúc đó bọn ta xác thực cùng Nam Y đến tìm ngươi, bất quá….. Có người của Truy Hồn Các xuất thủ, nên bọn ta rút lui.”

Bao Cốc a a mỉm cười, nói: “Hiểu lầm a, khi đó người của Truy Hồn Các còn không có tìm tới ta, đó là một loại thần thông ám sát Sư Tỷ ta mới lĩnh ngộ,  có chút giống với tuyệt kỹ của Truy Hồn Các.” Nàng lại nhìn về phía mã xa của Truy Hồn Các, hô lên: “Ngọc Tu La, ngươi đến tìm ta là bởi vì tuyệt kỹ này của Sư Tỷ đúng không?”

Giọng nói của Ngọc Tu La từ trong mã xa truyền ra, nói: “Ngươi nói phải thì phải đi.”

Recommended Articles

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!