Đã nhiều năm như vậy, Lộ Thanh Minh đương nhiên là hiểu rõ tính tình Hề Mặc.
Nhưng hắn không biết thân thể này của Hề Mặc đã đổi chủ. Nguyễn Dạ Sênh ngụy trang rất cẩn thận, trong mắt Lộ Thanh Minh nàng chính là Hề Mặc, cho dù gần đây có chút khác thường chẳng hạn như không trở về nhà, nhưng hắn cũng chỉ hoài nghi đây là bản thân Hề Mặc gặp chuyện gì đó, làm sao có thể nghĩ đến phương diện khác.
Loại chuyện này, có ai dám nghĩ đến?
Vì vậy nhìn thấy Nguyễn Dạ Sênh trả lời lãnh đạm, lại có một chút kiêu căng tùy hứng, Lộ Thanh Minh trái lại yên tâm rất nhiều, bình thường Hề Mặc cũng sẽ trả lời như vậy, vậy chứng tỏ không có chuyện gì nghiêm trọng, tự mình khó chịu một thời gian rồi sẽ ổn. Hề Mặc đây là đang cáu kỉnh, về phần bởi vì sao lại cáu kỉnh, thức thời như hắn cũng sẽ không hỏi đến, dù sao nữ nhân mỗi tháng luôn có vài ngày không vui, còn Hề Mặc mỗi tháng mất hứng ba mươi ngày.
Lộ Thanh Minh nói: “Ta trước đó lo lắng, nên hỏi một chút. Hiện tại không có việc gì nữa, ngươi vui vẻ là tốt rồi.”
Nguyễn Dạ Sênh tuy rằng không thường gặp Lộ Thanh Minh, nhưng đối với tác phong của hắn vẫn rất tán thưởng, xử sự biết đắn đo đúng mực, quả nhiên là người đại diện có thể cầm được kim bài của Hề Mặc, ngữ khí không khỏi hòa hoãn một chút, nói: “Ngoại trừ việc này, còn có việc gì sao?”
“Đạo diễn Lâm bên kia đã sắp xếp xong, ngươi sẽ nhanh chóng vào đoàn phim, vai diễn nặng nhất quay phim dĩ nhiên sẽ vô cùng mệt mỏi. Mấy ngày nay nghỉ ngơi nhiều một chút, xem kịch bản cũng tốt, một số buổi phỏng vấn ta đều đã đẩy xuống giúp ngươi.”
Chuyện lần trước ở khách sạn, Lộ Thanh Minh biểu hiện ra không hề gì, nhưng trong lòng quả thật vẫn còn sợ hãi, đối với Hề Mặc cũng quan tâm hơn so với trước kia.
Nguyễn Dạ Sênh gật đầu.
Lộ Thanh Minh nhất quán chuyên nghiệp có trách nhiệm, dặn dò một chút những việc tương đối quan trọng, cuối cùng lại bổ sung một câu: “Trước khi vào đoàn phim sẽ bắt đầu tuyên truyền, độ quan tâm của truyền thông, internet đối với ngươi dĩ nhiên sẽ tăng lên rất nhiều, ở phương diện nào cũng sẽ dấy lên nghị luận, thời gian sẽ kéo rất dài, vẫn là câu nói đó, đừng để ở trong lòng.”
Nguyễn Dạ Sênh biểu tình không có gì biến hóa: “Không có việc gì, quen rồi.”
Lộ Thanh Minh lại khó có được mỉm cười: “Nếu thật sự không có việc gì, thì không nên lên Weibo, Tianya xem những chuyện bát quái về bản thân, biết rõ là đồn đãi, nhìn xong lại muốn tức giận.”
Nguyễn Dạ Sênh giống như nghe thấy một bí mật rất thú vị, trong mắt phát ra chút ánh sáng hàm xúc, trong nháy mắt đó khiến nàng thoạt nhìn có chút giống hồ ly.
Ngoài miệng lại lạnh lùng nói: “Con mắt nào của ngươi thấy ta tức giận.”
Nụ cười của Lộ Thanh Minh càng thêm sâu sắc, lại có một chút không thể tránh được, dừng một chút, chỉ là nói: “Ngươi nghỉ ngơi đi, ta cũng tan tầm rồi.”
Hắn xoay người rời khỏi, không có một chút do dự, Nguyễn Dạ Sênh nhìn hắn đi rồi, khóe môi ý vị thâm trường câu ra độ cong, đóng cửa trở về phòng.
Phong này là nơi Hề Mặc nghỉ ngơi ở công ty, rộng rãi đơn giản, Hề Mặc trước đây rất ít ở lại, bất quá rốt cuộc cũng vẫn mang theo dấu vết trong cuộc sống của cô, một căn phòng có người ở sẽ có nhân khí, một bàn một ghế, một giường một tủ đều là chứng nhân của chủ nhân căn phòng.
Vì vậy mấy ngày này Nguyễn Dạ Sênh ở đây, nhớ đến Hề Mặc, nhớ đến việc không thể tưởng tượng nổi phát sinh giữa hai người, khó tránh khỏi ngũ vị tạp trần. Nàng ở trong phòng đi một vòng, lần thứ hai đem tất cả những dấu tích của Hề Mặc xem kỹ một lần, cuối cùng liếc mắt nhìn đến kịch bản đang đặt trên sô pha.
Lời thoại của Đặng Tuy là nhiều nhất, nhân vật cũng rất phức tạp, xuất phát từ chuyên nghiệp của một diễn viên, nàng quyết định phải đọc kịch bản thật kỹ một lần nữa, học thuộc lời thoại. Nàng đã rất nhiều năm chưa từng đóng phim, chìm dươi đáy nước, có đôi khi hoảng hốt cảm thấy có phải bản thân đã chết lặng rồi không, đã quên cảm giác làm một diễn viên phải có, hôm nay nàng nhìn đến kịch bản, nhiệt huyết đã từng ngủ say trong máu từng chút thức tỉnh. Nàng từ trong kịch bản nhận biết được một loại chân chính vui sướng nào đó, hy vọng có thể thập toàn thập mỹ diễn tốt vai này, cho dù đây là thân phận của Hề Mặc.
Trước đó Nguyễn Dạ Sênh đặt điện thoại trong phòng ngủ, nàng chuyên tâm xem kịch bản, nên vẫn chưa chú ý đến có thông báo tin nhắn.
Hề Mặc tắm rửa xong đi ra, tinh thần tốt hơn rất nhiều. Trải qua dày vò mấy ngày nay, nàng đã dần dần tiếp nhận thân thể này của Nguyễn Dạ Sênh, hơn nữa xuất phát từ thói quen, cô cũng chăm sóc cho thân thể này trở nên vô cùng cẩn thận , trước khi ngủ cũng phải cẩn thận tỉ mỉ, làm đủ bảo dưỡng.
Trước đây cô công tác bận rộn, làm gì có nhiều thời gian thả lỏng, hôm nay biến hóa long trời lở đất thời gian của cô đột nhiên giống như nhiều đến dùng không hết, cơ thể tuy rằng miễn cưỡng thích ứng nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị cho tốt để sử dụng những thời gian này, chúng giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, khiến cô đã quen công việc căng thẳng có chút bất ngờ không kịp thích ứng.
Xem TV, không có tâm tình, lên mạng, lại khó chịu, Hề Mặc chỉ đành từ trên giá sách chọn một quyển sách mà đọc.
Điện thoại di động đặt trước mặt cách đó không xa, màn hình tối đen, trước khi tắm cô gửi tin nhắn cho Nguyễn Dạ Sênh, sau đó đã tắt máy.
Xem vài trong, dùng khóe mắt liếc nhìn điện thoại vài cái.
Nàng hừ lạnh một tiếng, tiếp đọc sách.
Qua vài phút, sách lại lật qua vài trang, Hề Mặc nghĩ thầm ta gửi đi một tin nhắn, Nguyễn Dạ Sênh chí ít cũng nên trả lời, đây chính là lịch sự cơ bản trong xã giao.
Vì vậy cô quyết định khởi động máy, để kiểm tra xem Nguyễn Dạ Sênh rốt cuộc có phải một người lịch sự không.
Sau khi khởi động máy quả nhiên có tin nhắn mới, Hề Mặc mi bất động, mắt không nháy mà liếc mắt nhìn, là Nhan Thính Hoan gửi đến. Nhan Thính Hoan cũng không say, gửi tin nhắn ân cần thăm hỏi một tiếng, có lẽ cùng là muốn tìm người để trêu chọc.
Hề Mặc đối với Nhan Thính Hoan phi thường có ý kiến, sắc mặt càng phát ra khó coi, thời gian tiếp xúc tuy rằng ngắn, cô cũng đã nắm được bảy tám phần tính tình của Nhan Thính Hoan. Người này cùng Nguyễn Dạ Sênh đều là thuộc hệ hồ ly tinh, Nguyễn Dạ Sênh tốt xấu gì có đôi khi cũng biết hai chữ liêm sỉ viết như thế nào, mà Nhan Thính Hoan là có thể dính lấy người khác bất cứ lúc nào, hoàn toàn sẽ không bận tâm đến da mặt, nếu hiện tại trả lời nàng, sau đó phỏng chừng sẽ có tin nhắn oanh tạc không dứt, cô sẽ không được thanh tịnh nữa.
Vì muốn bóp chết khả năng Nhan Thính Hoan tấn công bằng tin nhắn từ trong trứng, Hề Mặc quyết định thật nhanh trả lời: “Rất mệt mỏi, đang chuẩn bị ngủ đây, ngủ ngon. Ngươi uống rượu, cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút.”
Đang muốn gửi đi, cô lại nhớ đến ngữ khí và cách thức trước đây Nguyễn Dạ Sênh từng nhắn tin với cô, suy nghĩ một chút, sau đó lại thêm mấy biểu tượng cảm xúc cuối tin nhắn, lúc này mới hài lòng. Cô cho rằng đây là phong cách của Nguyễn Dạ Sênh, cho dù buồn nôn hơn nữa cũng phải học tập, để tránh để lộ chân ngựa.
Tin nhắn vừa gửi, Nhan Thính Hoan có nhàm chán hơn cũng chỉ có thể cùng cô nói ngủ ngon, rồi lặng mất.
Theo đạo lý thu thập xong Nhan Thính Hoan, Hề Mặc hẳn là phải thoải mái một hồi, nhưng không biết vì sao, trong lòng càng phát ra không thoải mái, giống như bị cái gì nghẹn lấy, hít thở cũng khó khăn.
Cô hạ mình nói cho nàng biết tin tức thử vai thành công, Nguyễn Dạ Sênh cư nhiên không nửa điểm phản ứng.
Lâu như vậy rồi, Nguyễn Dạ Sênh đây là bị điếc hay là mắt mù?
Chờ một chút, nói như vậy chẳng phải là đang nguyền rủa bản thân sao?
Phi phi, không tính.
Cô càng nghĩ càng khó chịu, cho đến khi cô cầm sách ở trong phòng khách đi vài vòng, ánh mắt lần thứ hai dừng trên điện thoại di động, sau khi cô cảm thấy là bản thân đang chờ đợi Nguyễn Dạ Sênh trả lời, cảm giác khó chịu thoáng chốc nhảy lên đến miệng, bước lên tắt máy lần nữa, lạnh như băng đặng một con dấu định luận: “Không trả lời tin nhắn, chưa thấy qua người bất lịch sự như vậy, không cần phải phản ứng nữa.”
Sau đó mang theo đầy mình lạnh nhạt trở về phòng ngủ.
Nguyễn Dạ Sênh xem kịch bản xong cảm thấy mệt mỏi kéo đến, đi đến phòng ngủ, cầm lấy điện thoại liền thấy tin nhắn của Hề Mặc, đã nhận mấy giờ trước, cũng chỉ đơn giản hai chữ “thông qua”.
Nàng nhìn tin nhắn liền bật cười, trong lòng phỏng đoán một chút lúc Hề Mặc gửi tin nhắn này có thể là xuất phát từ tâm lý gì, cười đến trong mắt đều là liễm diễm phiếm lấy mị quang.
Nhập vào một đóng văn tự, rồi lại xóa đi, suy nghĩ một chút, Nguyễn Dạ Sênh híp mắt trả lời: “Chúc mừng, gặp lại ở đoàn phim. Ta rất mong chờ.”
Sáng sớm rời giường Hề Mặc khởi động điện thoại thì thấy Nguyễn Dạ Sênh trả lời, cười nhạt một tiếng, quyết định không trả lời nàng.
Dự án phim mới chính thức được công khai trên các chương trình, trước đây vẫn bảo mật hôm nay công khai trước công chúng, hơn nữa là càng lan truyền rộng rãi càng tốt. Hiện tại là thời đại truyền thông, thủ đoạn tuyên truyền khác với trước kia rất nhiều, trước khi bấm máy, lên sóng, tuyên truyền sẽ phải rình rang lấn áp khí thế kẻ khác, hấp dẫn sự chú ý, sau đó theo tiến độ quay phim, tuyên truyền cũng phải theo sát không gián đoạn, như vậy mượn đặc điểm tin tức lan truyền nhanh của thời đại truyền thông, tạo thanh thế trước khi bấm máy, mãi cho đến đóng máy rồi lên sóng đến kết thúc, tuyên truyền mỗi gia đoạn đều rất quan trọng, không thể qua loa.
Vì vậy diễn đàn chính thức của phim truyền hình Tuy Đình được thành lập, Lâm Khải Đường không phải cây đèn cạn dầu, Hề Mặc tham gia, lại có công ty của Hề Mặc hợp tác thúc đẩy, muốn tạo thanh thế dĩ nhiên là đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
Truyền thông lớn nhỏ chương trình giải trí đều vì Tuy Đình làm giới thiệu sơ kỳ, các đài truyền hình thu phí quảng cáo đều phát quảng cáo tuyên truyền, tuyên truyền đợt đầu cũng không công bố nam nữ diễn viên là ai, nhưng lại công bố những vai phụ nặng ký đều là những hồng nhân mới nổi trong giới, mỗi người sở hữu một đống fan, fan đều hô to toàn lực ủng hộ, tuyên truyền như vũ bảo, cư dân mạng nhìn thấy chỉ là diễn viên phụ mà đã cường đại như vậy, công ty chế tác tài chính hùng hậu, quay rất nhiều bộ phim danh tiếng rating cao hài lòng xuất chúng, cũng biết đây là một chế tác lớn, độ quan tâm độ dĩ nhiên chỉ tăng không giảm, thẳng đến đứng đầu các bảng xếp hạng.
Sau đó đoàn phim lại lại ra chiêu mạnh, lợi dụng nam chính nữ chính thu hút fan.
Nam chính nữ chính trong các loại tuyên truyền vẫn là vân che vụ lách, dĩ nhiên khó tránh khỏi dâng lên làn sóng suy đoán , hơn nữa các mặt truyền thông thêm mắm thêm muối mà miêu tả, có ý vô ý ám chỉ, trợ giúp, vì vậy rất nhanh thì có một số nam thần nữ thần tên tuổi nổi tiếng hiện nay được đưa vào danh sách, nữ chính bên này có Hề Mặc cùng Trầm Khinh Biệt chiếm số đông. Này trong lòng các fan dĩ nhiên kích động vô cùng, đều ra trận vì nam thần nữ thần nhà mình phất cờ hò reo, đoàn phim bên này ngay cả trailer ảnh cũng không lọt ra, cũng đã làm cho fan các bên bắt đầu tranh luận phù sa sẽ chảy vào nhà ai, fan Hề Mặc cùng Trầm Khinh Biệt tranh cãi rất dữ dội, tùy tiện lên mạng đi bộ vài vòng, là có thể thấy tin tức liên quan đến Tuy Đình.
Hề Mặc đã sớm nhìn quen những thủ đoạn này, lười phản ứng, hoặc là xem kịch bản, hoặc là theo Nhan Thính Hoan đến Lâm Khải Đường bên kia trao đổi một chút, chuẩn bị khởi quay.
Nay đã khác xưa, rất nhiều thời gian cô phải hạ thấp cao ngạo giả vờ khép nép, mọi việc đều thuận lợi, có túi da này của Nguyễn Dạ Sênh bảo vệ, dù sao thì người khác cũng không biết cô là Hề Mặc, cứ như vậy chuyên nghiệp mà sắm vai Nguyễn Dạ Sênh, dần dần cô cũng sử dụng thông thạo những thủ đoạn của hồ ly tinh này, ngoài miệng đang cười, nhưng trong lòng cáu kỉnh, từ nay về sau công lực tinh tiến, nâng lên một tầng cao mới.
p/s : đăng chương này nhằm thông báo Quân tỷ đã bắt đầu viết tiếp bộ này, nhưng trong mấy tháng tới có lẽ tiến độ edit bộ này sẽ rất chậm nhưng ta sẽ tiếp tục theo bộ này, các nàng yêu tâm.
Đag sợ TG drop, thì ra vẫn còn viết ;-; mừng quá ;-;
Tiếp tục hóng chap mới từ bạn editor lol
Đa tạ nàng vẫn còn tiếp tục đục khoét hố này 囧rz
AAAAAA Quân thụ lại tiếp tục viết rồi ^^ mừng quá!! Rất là hóng coi đến khi nào Hề nương nương mới động lòng phàm đây =))))