Tâm Ẩn – Chương 4

Lâm Luật đang đợi Lâm Cận Nam gọi điện thoại cho nàng, nếu như nàng là mẹ Lâm Đường, nàng ấy nhất định sẽ cho cho nàng, nhưng qua năm ngày nàng vẫn không đợi được điện thoại của Lâm Cận Nam. Nàng thực sự không phải mẹ Lâm Đường sao, nghĩ đến khả năng đó Lâm Luật mấy ngày này trôi qua bất định lòng có càng thêm nặng.

Lúc Lâm Luật cảm thấy sắp tuyệt vọng nàng nhận được cuộc gọi từ điện thoại quen thuộc.

“Bây giờ rãnh rỗi không?” Thanh âm ôn nhu của Lâm Cận Nam truyền đến.

“Rãnh rỗi.” Lâm Luật tận khả năng khiến giọng nói của mình có vẻ bình tĩnh một ít.

” Cùng nhau ăn bữa cơm có thể chứ?” Lâm Cận Nam dùng ngữ khí thương lượng hỏi.

“Có thể.” Trong lòng Lâm Luật cảm thấy có chút không ổn, nếu như nàng thật sự là Lâm Đường thì sẽ không xa lạ khách khí như vậy, Lâm Luật vẫn rất muốn nhìn thấy nữ nhân bên kia đầu điện thoại, cho dù chỉ có một phần vạn cơ hội Lâm Luật cũng sẽ không buông tha.

“Bây giờ ta đến đón ngươi.” Lâm Cận Nam vừa nghĩ đến lát nữa gặp thiếu nữ kia có thể chính là con gái trước đây của mình, tâm tình liền vô cùng tốt.

“Được.” Lâm Luật nhẹ giọng đáp.

Hai mươi phút sau, Lâm Luật nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trước cửa trường học của mình, Lâm Cận Nam một thân trang phục ri thức, lộ ra một cổ khí chất dịu dàng, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp, chính là hình mẫu lý tưởng của rất nhiều người, Lâm Cận Nam đứng trước cổng trường hấp dẫn không ít ánh mắt học sinh. Lâm Luật ý thức được nữ nhân trước mắt và người nàng muốn tìm tuyệt nhiên bất đồng, mẹ Lâm Đường luôn ngày đêm vùi đầu vào công việc, cho nên cũng không tinh thông ăn vận, nói khó nghe thì  chính là lôi thôi lếch thếch, mặc dù mẹ Lâm Đường tướng mạo cũng xem như xinh đẹp nhưng trong xã hội tương lai cũng không tính là chói mắt. Nghĩ đến sự khác nhau đó trong lòng Lâm Luật lại trầm xuống vài phần.

“Lên xe đi.” Lâm Cận Nam chủ động vì Lâm Luật mở cửa xe.

Mẹ Lâm Đường không phải người cẩn thận tỉ mỉ như vậy, những điểm bất đồng khiến trong lòng Lâm Luật vốn tràn ngập mong mỏi từng chút từng chút mất mát.

“Sao không nói lời nào, ta nghĩ ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.” Lâm Cận Nam vừa cười vừa nói, Lâm Cận Nam chú ý đến sau khi lên xe Lâm Luật tâm tình đều rất thấp.

“Bởi vì ngươi rất có có thể không phải nàng.” Lâm Luật thành thật trả lời.

“Vì sao nói như vậy?” Lâm Cận Nam dĩ nhiên biết nàng trong lời của Lâm Luật là chỉ Lâm Đường, trên thực tế, cho dù là Lâm Cận Nam cũng hiểu được bản thân cùng Lâm Đường có rất nhiều chỗ bất đồng.

“Nàng và ngươi khí chất cũng không tương tự, nàng phần lớn thời gian đều dùng trên công việc của mình, sẽ không dùng nhiều thời gian đi trang điểm, chu đáo của nàng đều dùng trên công việc, trong cuộc sống nàng là một người rất sơ ý……” Lúc Lâm Luật nhắc đến Lâm Đường, thần sắc mềm nhẹ không ít.

“Xem ra nàng cũng không phải một người mẹ làm hết trách nhiệm.” Lâm Cận Nam nhìn thiếu nữ tuyệt sắc trước mắt, khẽ mỉm cười, nàng vẫn biết Lâm Luật là một đứa trẻ ngoan, mặc dù bản thân cuối cùng đối xử với nàng như vậy nhưng nàng vẫn không làm cho nàng khó xử.

Lâm Luật nghe vậy, con ngươi phóng đại, nàng nhớ kỹ bản thân cũng không nói qua trước mặt nữ nhân này Lâm Đường chính là mẹ nàng, Lâm Luật dò xét nhìn Lâm Cận Nam, nóng lòng muốn nàng ấy cho nàng một đáp án chính xác.

“Ngươi còn nhớ rõ ngày chúng ta gặp mặt là ngày gì không?” Lâm Cận Nam đỗ xe bên đường, hỏi Lâm Luật, không chỉ có Lâm Luật muốn xác định nàng chính là Lâm Đường mà nàng cũng muốn xác định Lâm Luật trước mắt có phải là Lâm Luật nàng đã từng nhận thức hay không.

Lâm Luật hiểu rõ.

“Mười bốn tháng bảy, về sau ngày đó trở thành sinh nhật của ta, mỗi năm ngươi đều sẽ mừng sinh nhật cho ta, quà sinh nhật hàng năm đều là búp bê, thực sự không có gì sáng tạo, cũng là qua khỏi ngày hôm đó ta mới bị nhân đạo hủy diệt.” Lâm Luật trả lời theo sự thật, lúc nói đến đạo nhân đạo nhân hủy diệt tâm tình của Lâm Luật có chút trầm

“Ngươi hận ta sao?” Lâm Cận Nam xác định trước mắt chính là Lâm Luật bản thân nhận thức, trong lòng tràn ngập hổ thẹn.

“Ta không biết.” Lâm Luật vẫn chưa học được cái gì là hận, nàng chỉ biết là lúc nàng tiến nhập không gian bịt kín kia trong lòng phi thường khổ sở, khổ sở cùng sợ hãi, còn có tuyệt vọng chưa từng có.

Lâm Cận Nam nhất thời không biết nói cái gì, giải thích nhiều cũng vô ích, nàng biết sâu trong tâm linh của Lâm Đường, Lâm Luật mặc dù được cấy ghép hệ thần kinh của con người nhưng  cũng chỉ là người nhân tạo, Lâm Đường đối với người nhân tạo tràn ngập phiến diện cùng địch ý, mặc dù cảm thấy Lâm Luật đối với nàng mà nói là bất đồng so với những người nhân tạo khác nhưng lúc phải lựa chọn giữa Lâm Luật và con người nàng không chút do dự lựa chọn hi sinh Lâm Luật. Cho nên nói, con người xác thực là một loại sinh vật cực kỳ ích kỷ, tràn ngập phiến diện cùng tự cho là đúng. Hiện tại Lâm Cận Nam mới phát giác bản thân đối với người nhân tạo tràn ngập định kiến là cỡ nào hẹp hòi, tất cả những việc tồi tệ này đều là bản thân con người tạo thành, bản thân chỉ là một mặt giận chó đánh mèo mà thôi.

Lâm Luật, người nhân tạo được chính con người có tình cảm kia tạo ra mới là vô tội nhất, nếu như không phải nàng tự cho là đúng vì Lâm Luật cấy ghé hệ thần kinh, lợi dụng tình cảm cùng ỷ lại của Lâm Luật đối với nàng, lợi dụng sức mạnh của Lâm Luật hủy diệt những người nhân tạo khác, cuối cùng lại lấy oán trả ơn đem Lâm Luật hủy diệt, chuyện vô sỉ ích kỷ như vậy cũng chỉ có con người như nàng mới có thể làm được đi.

Lâm Cận Nam trầm mặc khiến Lâm Luật muốn an ủi nàng, tựa như kiếp trước lúc Lâm Luật bị hủy diệt, cuối cùng nàng vẫn an ủi Lâm Đường.

“Con không trách mẹ, thực sự, con chỉ hy vọng bản thân thực sự chính là con người, như vậy mẹ sẽ không khó xử nữa. Mẹ, ngươi hãy nghe bọn họ nói, hủy diệt con đi, con cũng chỉ là người nhân tạo mà thôi, cùng những người nhân tạo khác không có gì bất đồng, suy nghĩ giống như bọn họ, một người nhân tạo có tình cảm, có vô hạn sức mạnh, nếu như một ngày người đó có dã tâm, thì đó sẽ là tai họa lớn nhất của con người.”

Lâm Cận Nam nghĩ đến kiếp trước của Lâm Luật sống mũi chua xót, viền mắt phiếm hồng, kiếp trước nàng thiếu nợ nhiều nhất chính là Lâm Luật.

“Vô luận như thế nào, con vẫn muốn gặp mẹ, hơn nữa con hiện tại là con người, là con người giống như mẹ.” Lâm Luật nhìn Lâm Cận Nam vành mắt phiếm hồng, nghiêm túc nói, thật ra có thể dùng thân phận con người gặp lại mẹ đây là mong ước lớn nhất của Lâm Luật.

Lâm Cận Nam phức tạp nhìn về phía Lâm Luật, nhìn thân thể hiện tại của Lâm Luật, tựa hồ thấy được nữ hài xinh đẹp giống thiên sứ kia, nàng cho rằng bản thân che dấu thái độ thật đối với thân phận người nhân tạo của Lâm Luật rất khá, hôm nay xem ra hài tử này đều đã biết, nghĩ đến đây Lâm Cận Nam cảm thấy vô cùng xấu hổ.

“Ngươi thực sự khiến ta cảm thấy xấu hổ vô cùng.” Lâm Cận Nam muốn sờ đầu Lâm Luật, giống như kiếp trước, nhưng lúc tay Lâm Cận Nam chạm được đầu Lâm Luật, xúc cảm bất đồng, mới phát hiện Lâm Luật đã không phải tiểu cô nương kia nữa, đã trở thành một thiếu nữ,.

Lâm Luật cũng không cảm thấy Lâm Cận Nam sờ đến có cái gì không thích hợp, sự thật, nàng tương đối hưởng thụ đụng chạm như vậy, bất luận là người nhân tạo Lâm Luật,  hay là Lâm Luật hiện tại, nàng thích mẹ thân cận nàng.

“Mẹ….” Lâm Luật không tự giác gọi một tiếng.

 

Recommended Articles

12 Comments

  1. Hay wa ik lam luat dthun wa

  2. hay mà cảm động quá bạn ơi

    1. cảm ơn đã ủng hộ hố mới ~

  3. mot cai ho nua roi,ung ho nang het minh,nhay theo😄😄😄

  4. cưng đào nhìu hố quá nhảy theo mún trết, bộ tvph hố quá sâu tỷ lên ko nổi :'( theo từng chương vs tuyệt ca lun

    1. cái hố này thực sự quá sấu rồi , hảo muốn khóc, chu miên nga~ có ai kéo ta lên không~

  5. Các nàng nhanh như vậy nhận thức rồi??

    1. bộ này chỉ có 21 chương nên diễn biến hơi nhanh

  6. Truyện bắt đầu hay rồi… Cố lên nàng ơi! Ta thích mấy bộ ngắn ngắn như thế này nè…(^_^) <3

  7. thớt ơi bộ này của dã tỷ đúng ko nhỉ

  8. Lâm Cận Nam có hơi vô tình nhỉ. Thanks nàng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!