Tâm Ẩn – Chương 9

Chương 9

“Lâm Luật.” Trần Hi nắm cánh tay Lâm Luật, nàng không tán thành Lâm Luật theo Lâm Cận Nam ra ngoài, dù sao thì trong mắt Trần Hi Lâm Cận Nam cùng Lâm Luật bất quá cũng chỉ là người xa lạ, nhiều lần tìm đến Lâm Luật nếu như không phải giống như nàng suy đoán vậy thì mục đích người này tiếp cận Lâm Luật tuyệt đối sẽ không đơn thuần.

“Nếu có chuyện trọng yếu, chờ ta trở lại hãy nói, bây giờ ta phải đi ăn cùng Cận Nam.” Lâm Luật không chút do dự rút  cánh tay mình ra, nói với Trần Hi một câu ngắn gọn bất cận nhân tình.

Lâm Cận Nam đương nhiên là nghe được lời của Lâm Luật, hơn nữa từ ánh mắt địch ý của Trần Hi, nàng nhìn ra được Trần Hi đang lo lắng cho Lâm Luật.

“Xin yên tâm, ta sẽ không tổn thương Lâm Luật.” Lâm Cận Nam ôn nhu cam đoan với Trần Hi, Lâm Luật có bạn bè của nàng, Lâm Cận Nam thật lòng vui vẻ cho nàng.

Trần Hi nhìn thấy bản thân căn bản giữ không được Lâm Luật, Lâm Luật là điển hình của cánh tay bẽ ra bên ngoài, bất quá nữ nhân mỹ lệ thanh tao lịch sự trước mắt cũng không giống như người xấu, hẳn là sẽ không có chuyện gì đi. Cảm thấy cảm thấy bản thân không nên đáp ứng mẹ Lâm hảo hảo chiếu cố Lâm Luật, nàng rõ ràng cũng chỉ là một thiếu nữ hoa quý mười tám tuổi, sao lại có chút giống như lão mẹ của Lâm Luật rồi, thực sự là vì Lâm Luật thao nát tâm tư nhưng con bạch nhãn  lang Lâm Luật này một chút cũng không cảm kích.

“Ngươi nhiều lần tìm Lâm Luật cùng đi ăn là tại sao?” Trần Hi vẫn lo lắng hỏi.

“Lâm Luật rất có duyên với ta, nàng rất giống muội muội mất sớm của ta.” Lâm Cận Nam nói dối thiện ý mặt không đổi sắc, đồng thời hướng Trần Hi tỏa ra khí tức rất vô hại.

Mẹ nói dối, Lâm Luật thầm nghĩ.

“Thì ra là thế.” Trần Hi dễ dàng bị thuyết phục. vì lý do này so với chuyện Lâm Cận Nam cùng Lâm Luật là đối tượng của nhau dễ chấp nhận hơn.

“Tính cách của nàng tương đối khép kín, khó có được chủ động thân cận ngươi như vậy…..” Trần Hi quyết định tin tưởng trực giác của Lâm Luật, đều nói động vật đều trực giác của mình, trực giác của Lâm Luật hẳn là sẽ không kém đi nơi nào, người Lâm Luật lần đầu chủ động tiếp cận hẳn là sẽ không là người xấu đi.

“Ta sẽ khuyên nhủ nàng, khiến nàng cởi mở một chút.” Lâm Cận Nam am hiểu lòng người, nói.

cái này rất hợp ý Trần Hi, đồng thời cũng là hy vọng của mẹ Lâm.

“Vậy phiền ngươi rồi.” Trần Hi mừng rỡ có người tiếp nhận thiếu nữ có vấn đề từ tay nàng.

“Không.” Lâm Cận Nam khách khí nói.

“Ta cũng không tự bế, chỉ là lười phản ứng bọn họ.” Ở trên xe, Lâm Luật đột nhiên mở miệng.

” Nàng tên gọi là gì?” Lâm Cận Nam hỏi.

“Trần Hi, là bạn của chủ nhân thân thể này.” Lâm Luật hữu vấn tất đáp.

“Nàng trái lại rất quan tâm ngươi, ngươi có thể hảo hảo cùng nàng làm bạn, nếu ngươi có được thân thể này thì nên làm cho tốt thân phận của chủ nhân thân thể.” Lâm Cận Nam cảm thấy Lâm Luật hình như vẫn chưa hòa nhập vào vai trò của thân thể này, đạo lí đối nhân xử thế cũng lười quan tâm.

“Được.” Người nhân tạo không ai không nghe lời, Lâm Luật cũng sẽ không ngoại lệ, mặc dù biến thành người rồi nhưng Lâm Luật vẫn rất nghe lời.

Lâm Luật nhu thuận khiến Lâm Cận Nam ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, tư duy của Lâm Luật tựa hồ vẫn dừng lại ở trạng thái của người nhân tạo.

“Lâm Luật, ngươi hiện tại đã là người, hẳn là có tư tưởng của bản thân, tư tưởng lấy cảm thụ của bản thân làm chủ đạo, cho dù là lời ta nói, nếu như chọc giận ngươi hoặc không ủng hộ ngươi cũng có thể phản bác hoặc là không nghe.” Lâm Cận Nam nói,.

“Ta sẽ không có chuyện không thích hoặc không ủng hộ.” Nàng cảm thấy bản thân xác thực không phải rất thích phản ứng người khác nhưng yêu cầu của mẹ, ngược lại cũng không phải việc khó khăn gì, cũng sẽ không đến mức không thích hoặc không ủng hộ.

“Ta là nói sau này, có thể gặp phải tình huống như vậy.” Lâm Luật phải bồi dưỡng ra tính cách của riêng mình, giống như một con người chân chính mới được.

“Ta biết rồi.” Lâm Luật gật đầu, nếu như sau này mẹ không có thời gian bên cạnh nàng, có phải nàng cũng có thể hướng mẹ oán giận hay không? Lâm Luật cảm thấy nếu như là như vậy, tựa hồ cũng không tệ.

Chí ít trả lời là biết, không phải tốt,  đây có tính là một tiến bộ nho nhỏ hay không? Sau này nàng sẽ hảo hảo giáo dục Lâm Luật, quả nhiên làm mẹ của con người cần chú ý nhiều hơn khi làm mẹ của người nhân tạo.

“Đến nhà của ta ăn có được không?” Lâm Cận Nam hỏi.

“Có thể.” Lâm Luật đương nhiên là không ý kiến, nàng rất muốn đến nhà mẹ.

“Ta tự mình xuống bếp nấu cho ngươi ăn.” Bực này đãi ngộ người bên ngoài đều hưởng thụ không được.

“Cận Nam biết sao?” Lâm Luật nghi hoặc hỏi, trong ấn tượng của nàng mẹ không biết nấu ăn, tựa hồ chưa từng xuống bếp.

“Trước đây không xuống bếp đó là bởi vì công tác bận rộn, hiện tại tương đối có thời gian, hơn nữa ta cảm thấy thỉnh thoảng xuống bếp làm cơm còn là chuyện rất thú vị.” Lâm Cận Nam bị ánh mắt của hoài nghi của Lâm Luật nhìn đến có chút chột dạ, kiếp trước nàng tuy rằng làm mẹ nhưng dường như đều là được chiếu cố. Làm cơm cùng gia vụ gần như đều là Lâm Luật làm, hồi tưởng lại tiểu thân thể mười tuổi lại lo việc trong nhà, Lâm Cận Nam liền có vài phần xấu hổ, cũng may trước đây Lâm Luật là người nhân tạo, nếu không nàng sẽ bị tình nghi ngược đãi trẻ em.

“Rất chờ mong cơm mẹ nấu.” Mẹ xác thực thay đổi thật nhiều, bất quá nàng dường như càng thích mẹ như hiện tại.

Lâm Cận Nam nhìn vẻ mặt nhảy nhót của Lâm Luật, khẽ cười.

“Cận Nam, thực sự không cần ta giúp sao?” Lâm Luật không biết đã hỏi Lâm Cận Nam lần thứ mấy rồi, tuy rằng nàng rất chờ mong cơm mẹ làm nhưng trong lòng vẫn rất muốn phụ giúp.

“Bữa cơm này nói gì đi nữa cũng phải để ta một mình hoàn thành, ngươi đến phòng khách xem TV hoặc đi phòng sách đọc sách đi.” Lâm Cận Nam đẩy Lâm Luật khỏi phòng bếp, đây dù sao cũng là lần đầu tiên nàng làm cơm cho Lâm Luật, đây là báo đáp ân tình Lâm Luật đã từng vô số nấu cơm cho nàng ăn, cũng là nàng lần đầu hảo hảo làm hết trách nhiệm của người mẹ.

Lâm Luật chỉ đành trở lại phòng khách, lúc này nàng mới có thời gian quan sát chỗ ở của mẹ, mỗi gian phòng nàng đều đi qua một lần, trong lòng nàng không xem bản thân là người ngoài, nàng cho rằng nhà của mẹ dĩ nhiên cũng là nhà của nàng. Mặc dù có rất nhiều chỗ bất đồng, nhưng có những chi tiết rất nhỏ Lâm Luật vẫn có thể thấy bóng dáng của trước đây.

Không bao lâu Lâm Cận Nam liền bưng thức ăn đã làm tốt ra, liền gọi Lâm Luật đến ăn.

Lâm Luật nhìn cơm nước trên bàn, mới tin rằng mẹ thực sự học được cách nấu ăn, nhưng trong lòng lại nho nhỏ mất mát cùng tiếc nuối. Mẹ cũng biết tự mình nấu ăn, sự ỷ lại của mẹ vào nàng sẽ ít đi một phần, phải biết rằng trước đây mẹ rất thích thức ăn nàng nấu.

“Thế nào?” Lâm Cận Nam nhìn Lâm Luật ăn một chút thức ăn nàng nấu, hỏi.

“Ngon lắm.” Thật ra mùi vị có thể nói là rất bình thường, nhưng Lâm Luật phát hiện bản thân dĩ nhiên cũng sẽ nói dối với mẹ, quả nhiên con người đều rất thích nói dối, nàng trở thành con người rồi cũng sẽ không ngoại lệ, đây có thể chính là lời nói dối thiện ý như con người vẫn nói đi.

Lâm Luật đã từng làm người nhân tạo đặc tính là ngây thơ, thành thực, khả ái, ngại ngùng xấu hổ, cho nên Lâm Luật gần như sẽ không nói dối với Lâm Cận Nam.

“Vậy ăn nhiều một chút.” Lâm Cận Nam thay Lâm Luật gắp một ít thức ăn vào trong chén của Lâm Luật.

Trong lòng Lâm Luật ấm áp, quả nhiên trở thành con người rất tốt, trước đây nàng làm người nhân tạo không cần ăn uống, cho đến bây giờ đều là nhìn mẹ ăn, chưa bảo giờ có hành động như thế này với nhau.

Lâm Luật chỉ cảm thấy món ăn này dường như trở nên ngon hơn vừa rồi, thì ra tâm tình thực sự sẽ làm thay đổi cảm giác, người quả nhiên là động vật rất kỳ diệu.

 

Recommended Articles

2 Comments

  1. Nói dối là tội nha. tHANKS nÀNG

    1. mình đang chờ bạn cmt ở chương 10 =)))))

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!